"Em muốn được trò chuyện cùng anh." Chu Hành nhẹ giọng nói.
"Nhưng tôi không muốn phải tiếp tục đeo một lớp mặt nạ rồi cùng em tiếp tục mối quan hệ mập mờ ái muội như thế này nữa."
Lục Chính thở dài. Hắn đang định đi tiếp, nhưng Chu Hành lại nhanh chóng tóm lấy cổ tay hắn.
Lực tay của Chu Hành cũng không quá mạnh. Lục Chính cũng không tránh, hắn chỉ nghi hoặc hỏi: "Rốt cuộc thì em đang muốn cái gì?"
"Em không muốn anh đi mất. Ở bên bên cạnh anh, em thật sự cảm thấy rất thoải mái."
"Em không thể đáp lại tình cảm của tôi, nhưng lại cũng không muốn để tôi đi. Em cũng thật là biết cách làm khổ người khác đấy."
Khi Lục Chính nói những lời này, giọng hắn rất dịu dàng và ôn hòa. Hệt như một người anh lớn tốt bụng, tựa hồ chẳng hề tức giận chút nào.
Chu Hành buông tay Lục Chính ra. Giây tiếp theo, anh vội vàng ôm lấy eo Lục Chính, kê cằm lên vai đối phương. Nụ hôn nóng rực dán lên cổ hắn.
"...... Tại sao em lại ôm tôi?" Giọng Lục Chính run run.
"Em không biết, cũng không biết tại sao bản thân lại muốn ngăn anh lại."
"Em có thể......"
"Không thể."
Bả vai Lục Chính hơi giật giật, tựa như là muốn khóc, lại chỉ thấp giọng nói: "Đi thôi. Chúng ta đi uống trà."
"Được."
Lục Chính đồng ý rồi, vậy nên Chu Hành cũng không còn lý do gì để ôm lấy Lục Chính nữa. Anh giảm tốc độ, bước chậm đi theo Lục Chính xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nghi-bat-buoc-cuong-che-thoa-thuan/3556095/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.