Lý Nam Tinh bị thương quá nặng, chạy được một đoạncảm thấy đầu váng mắt hoa, tai ù tim đập mạnh. Sử Hồng Anh kêu lớn ởphía sau chàng, nhưng chàng chẳng nghe rõ được gì.
Lý Nam Tinhphóng ngựa bỏ chạy, lúc này đã ra đến đường cái quan, hai bên đã cáchnhau trăm bước chân, công phu ám khí thông thường không thể đánh xa đếnnhư thế, nhưng công lực của Sử Bạch Đô phi phàm, y dốc hết sức ra phóngthanh trủy thủ, một luồng ánh bạc đuổi theo Lý Nam Tinh.
May màLý Nam Tinh nghe tiếng la của Sử Hồng Anh, chàng quay đầu lại thì thấythanh trủy thủ bay về phía sau của mình. Lý Nam Tinh rút kiếm đánh tạtra, thanh trủy thủ lệch sang một bên, vẫn còn đà cho nên cắm phập vàolưng ngựa.
Thớt ngựa này là loại chiến mã đã được huấn luyện, bịcây trủy thủ đâm vào, nên phóng càng nhanh hơn, chỉ trong chớp mắt đãkhuất dạng. Sử Hồng Anh bị điểm vào ma huyệt, không thể cử động đượcnhưng.vẫn còn nói chuyện, lúc này tức đến nỗi giọng rung rung:
"Ca ca, uổng cho huynh là chủ của một bang, huynh đánh lén người ta như thế thì còn gì là mặt mũi! Bây giờ tuy huynh chế phục được muội, nhưng rốtcuộc thì vẫn giải huyệt đạo cho muội. Thôi được, nếu huynh đã không chịu tha cho bằng hữu của muội, huynh cử việc truy sát y. Hôm nay muội không chết được những ngày mai vẫn có thể tự sát".
Sử Bạch Đô ám toán không thành, trái lại bị em gái mắng cho một trận, bất đồ mặt đỏ ửng, cố cãi:
"Tên tiểu tử ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-cot-dan-tam/2063647/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.