Mọi người nhanh chóng xử lý miệng vết thương, bổ sung thể lực, tạm thời không có gì để nói.
A Nhĩ Tháp dựa vào cạnh cửa, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh một chút, thản nhiên mở miệng nói: “Bên ngoài thật rối loạn.”
Mọi người nghe xong thì hơi sửng sốt.
A Nhĩ Tháp lại nói: “Đám Khuyển Thử kia đang bắt đầu tự giết lẫn nhau.”
Mùi máu tươi nồng đậm như thế sẽ làm cho sinh vật trọc hoá phát sinh sát khí. Khi không có con mồi làm thức ăn, chúng nó sẽ vì đói khát mà ăn luôn cả đồng loại.”
Hai mắt Khoa Ni sáng lên: “Ta như thế nào lại quên đi chuyện này? Xem ra tình huống của chúng ta cũng không có tệ giống như trong tưởng tượng, Khuyển Thử một khi phát cuồng, chính là không chết không ngừng. Chờ tới khi chúng nó chết hơn phân nữa, chúng ta sẽ không còn điều gì để cố kỵ .”
Đới lắc đầu nói: “ Tuy nói thì nói như vậy, nhưng ai biết đàn Khuyển Thử này sẽ giết nhau tới khi nào? Chúng ta chỉ sợ không chờ kịp thôi, với tình hình này phỏng chừng chúng ta phải phòng thủ đến năm ngày, chúng ta cũng không thể tiêu hao tinh lọc dược thủy đi?”
“Đúng vậy .”
Khoa Ni thở dài “Ta chỉ đem theo ba bình.”
“Ta hai bình.” Y Bố nhấc tay.
Còn lại ai cũng đều báo ra số lượng dược thủy của mình, tối đa là năm bình.
Phương Chẩn nhìn chung quanh một vòng, sắc mặt có chút nặng nề.
Thời gian thì không đợi người, trọc khí trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-tri-thien-ly/2214014/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.