“Được rồi, đừng tán gẫu nữa.” Phương Chẩn quấn Thúc hồn lại trên cánh tay, thận trọng nói “Xem ra trong quặng mỏ này thực sự có sinh vật trọc hoá, mọi người cẩn thận chút.”
Khoa Ni nhìn nhìn phương hướng phía đường hầm, bổ sung: “Ta đề nghị chúng ta nghỉ ngơi hồi phục tại chỗ, đàn Khuyển thử nhiều nhất chỉ vây quanh ở đây 1 ngày rồi sẽ tản ra, chúng ta không nên mạo hiểm xâm nhập vào trong.”
Mọi người đều gật gật đầu, năng lượng trong quặng mỏ không thể sử dụng ở nơi trọc hoá, bên trong một mảnh tối đen như mực, dựa vào những đèn pin loại nhỏ họ mang theo thì không kiên trì được bao lâu.
Quyết định chủ ý xong, mọi người dựa theo hình thức đội ngũ như trước mà bắt đầu phân bố nhiệm vụ, thay phiên nhau canh gác. Vị trí căn phòng này của bọn họ ở trung gian, trước sau chỉ có duy nhất một cái cửa, canh gác thực tiện lợi.
Khi tinh thần của mọi người ở đây có chút thả lỏng, Thiên Lý đột nhiên mở miệng nói: “Các ngươi nói xem, trọc hoá nhân có biết cách mở của lớn ở ngoài kia không?”
“Hả? Có ý gì?” Đám người Y Bố hiện lên vẻ mặt nghi hoặc.
Phương Chẩn, Đới, A Nhĩ Tháp và vài người lính đánh thuê có kinh nghiệm phong phú mặt cũng biến sắc.
Phương Chẩn bình tĩnh nói: “Hợp kim ở cửa lớn đã bị mất đi năng lượng, hoàn toàn có thể dễ dàng mở ra.”
“Không thể nào?” Y Bố kêu lên: “Trọc hoá nhân mà có chỉ số thông minh sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-tri-thien-ly/2214012/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.