Xa xa bên ngoài đình, bọn hạ nhân đang đứng chờ nhìn thấy bàn đá bay sượt qua mặt thanh niên tuấn mỹ, sợ tới mức hô hấp dừng lại. 
Nhưng mà để bọn họ kính nể chính là, đối mặt với đại thiếu gia hung tàn, còn tàn ác lật bay bàn đá, thanh niên vẫn lù lù bất động, ngay cả lông mi cũng không động một cái, cứ bình tĩnh ngồi như thế, quan sát thiếu niên nổi giận đùng đùng chạy đi. 
Chiếu Quang biết thiếu gia nhà mình không thích có người khác quấy rầy khi thiếu gia ở chung với Ôn thiếu gia, nên xưa nay Chiếu Quang luôn tránh đến một nơi thật xa khi hai người ở chung, lúc này cũng không nghe được họ nói cái gì, nhưng có thể tưởng tượng được với tính tình thối hoắc của thiếu gia nhà mình, tất nhiên sẽ không quản được cái miệng độc ác mà công kích Ôn thiếu gia, mới làm Ôn thiếu gia tức giận đến mức lật bàn chạy. 
Đó là bàn đá nha, có thể đá ngã như một mảnh gỗ, đến cùng thì Ôn thiếu gia này có bao nhiêu hung tàn đây! 
Quả thật Chiếu Quang phải quỳ lạy, trong lòng nghĩ đại thiếu gia à, nếu yêu thích người ta, thỉnh thoảng nên dịu dàng một chút mới đúng, không phải ai cũng cuồng ngược đãi, hoan hỉ vui mừng khi bị châm chọc đâu, đôi khi phải biết nói mấy lời tán dương với người trong lòng chứ. 
Thấy Ôn Ngạn Bình chạy xa, Chiếu Quang mới đi tới, cẩn thận nói: "Thiếu gia, vừa rồi thật sự rất nguy hiểm..." Thật ra Chiếu Quang muốn nói là, với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-ngoc-nghech/3175422/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.