Lúc trở lại Ôn phủ, đêm đã khuya.
Do đã dặn dò đại thúc gác cổng, nên sau khi Ôn Ngạn Bình ngõ cửa hai tiếng, cửa nhanh chóng được mở ra, đại thúc mở cửa cười hỏi thăm: "Đại thiếu gia, ngài đã về rồi, chơi Trung Thu có vui không?"
Hoàn toàn chẳng chơi được gì ngược lại tiểu cô nương còn sợ đến không mở miệng được, chỉ hàm hồ nói: "Cũng tạm, Lưu đại thúc, ta đi nghỉ trước, thúc cũng nghỉ ngơi sớm đi."
"Được, nghe đại thiếu gia."
Chào tạm biệt đại thúc gác cổng xong, Ôn Ngạn Bình mang tâm sự nặng nề, lúc đi qua chính sảnh, từ xa đã thấy đèn trong sảnh sáng rực, bước chân hơi chậm lại, tạm thời vứt bỏ những tâm tình không cần thiết, vẻ mặt trở về như thường.
Quả nhiên lúc đi tới chính sảnh, thì nhìn thấy một đôi phu thê đang ngồi trò chuyện, Ôn Ngạn Bình chạy vào, cười rất vui vẻ, "Cha, nương sao hai người còn chưa ngủ?"
"Đương nhiên là chờ con rồi." Như Thúy vẫy tay gọi nàng tới, dò xét nhìn nàng một cái, hỏi: "Đêm nay đi chơi chỗ nào? Chơi vui không? Không xảy ra chuyện gì chứ?"
Ôn Ngạn Bình vô thức kinh ngạc, cho là bọn họ biết rõ chuyện Hồ ly tinh muốn nàng làm thê tử của hắn rồi, sau đó nhanh chóng phát hiện mình đã nghĩ nhiều, không cho họ có cơ hội hỏi tiếp, chặn lại: "Nương, ngài đoán như thần, đêm nay Đại hoàng tử bị ám sát, con đã cứu hắn đấy."
Như Thúy cô nương lắp bắp kinh hãi, vỗ ngực nói: "Thật sao? Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-ngoc-nghech/3175421/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.