Vốn giờ thìn ngày hôm sau sẽ nhổ trại trở về kinh thành, nhưng bởi vì Đại hoàng tử gặp chuyện nên muộn nửa canh giờ. Lúc này, toàn bộ bầu không khí nơi trú quân rất căng thẳng, đề phòng nghiêm ngặt, binh lính tuần tra tăng lên gấp đôi, khiến cho những công tử thế gia thích la cà kia không dám tùy tiện ra ngoài, ngoan ngoãn ngốc trong lều của mình.
Lúc Ôn Ngạn Bình đang bồi Ôn Lương ăn điểm tâm, thái giám bên cạnh hoàng đế Lưu Lương Phủ tới báo với nàng, hoàng thượng có lời muốn hỏi nàng.
"Lưu công công đã ăn sáng chưa?" Ôn Ngạn Bình hỏi, trong miệng còn cắn một cái bánh bao gạch cua.
Lưu công công thường xuyên dẫn Tứ hoàng tử tới Ôn phủ, thường gặp mặt mấy đứa nhỏ ở Ôn phủ, thường xuyên qua lại, cũng quen thuộc. Thấy nàng còn chưa ăn xong, cũng không thúc giục, cười nói: "Đa tạ Ôn công tử quan tâm, tạp gia đã ăn rồi."
Hoàng đế triệu kiến, Ôn Ngạn Bình không dám trì hoãn, ăn xong nửa cái bánh bao, lại uống thêm nửa chén nước mật ong, nhận khăn Tiểu Lộ Tử đưa để lau miệng, nói với Ôn Lương: "Cha, con đi nha."
Ôn Lương để đũa xuống, dặn dò: "Thấy hoàng thượng phải biết lớn nhỏ, ngoan ngoãn đáp lời, biết không?"
Nghe lời nói ẩn ý của hắn, Ôn Ngạn Bình cực kỳ nhu thuận trả lời: "Đã biết, con tuyệt đối sẽ không làm cha mất mặt đâu."
Đi theo Lưu Lương Phủ đến lều hoàng gia, Ôn Ngạn Bình khẩn trương xoắn xoắn ngón tay, được bên trong truyền chỉ xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-ngoc-nghech/3175340/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.