A Nan tỉnh lai sau cơn hôn mê, cảm giác đầu tiên là bả vaiđau rát bỏng, cổ bị một bàn tay siết lấy, hô hấp khó khăn, bên tai vang lêntiếng cười của một người nam nhân cuồng ngạo.
“Ha ha…. Vương gia của Đại Sở, ta thật không ngờ ngươi lạiđuổi tới nhanh như vậy! Quả nhiên không nên mềm lòng tha cho nha đầu may mắnkia!” Thanh âm của hắn có chút tiếc nuối nhàn nhạt.
“Buông nàng ra!” Giọng nam trầm rét lạnh vẫn bình tĩnh nhưcũ, lại như hồ sâu không thấy đáy ẩn chứa nồng đậm lãnh ý cùng sát ý khó diễntả bằng lời, so với cái lạnh đầu xuân càng khiến người ta không chịu được.
Nghe được thanh âm quen thuộc, lòng nàng chấn động, nheo mắtnhìn phía trước, vừa vặn nhìn thấy cổng thành cách đó không xa, xem ra là mớivừa ra khỏi thành. Mà khiến nàng hồi hộp, chính là kỵ sĩ ngồi trên ngựađứng dưới cổng thành, một thân cẩm y hồ cừu, áo choàng đen, cao lớn kiên nghị,ngạo nghễ trác tuyệt, uy phong lẫm lẫm trong ánh nắng lạnh như băng của ngàyxuân, lại phát ra sát khí ngút trời. Khuôn mặt vẫn nghiêm túc như trước, chỉ cóđôi mắt vốn dĩ thanh u thâm thúy lại cháy lên ngọn lửa khó có thể hình dung,làm cho người ta khiếp sợ.
A Nan nhìn nam nhân cách đó không xa đang ngồi trên ngụagiương cung, gần như quên mất tình cảnh hiện giờ của mình. Bất quá, ngay sauđó, bàn tay to đang siết cổ nàng gia tăng lực đạo khiến nàng không nhịn đượcmà ho ra tiếng.
“Tỉnh rồi” Nam nhân bắt cóc nàng có chút kinh ngạc cúi đầuliếc qua nàng, khóe môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-kho-lam/1407548/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.