A Nan máy móc đi mở nước, máy móc dùng nước lạnh trong chậuđồng rửa tay, sau đó máy móc vịn vào tấm bình phong di chuyển ra ngoài. Bởi vìcòn bệnh nên thân thể mềm yếu vô lực, đi bộ cũng, A Nan không thể không mượn sựgiúp đỡ của Vương gia – thật ra thì A Nan tình nguyện để nha hoàn làm chuyệnnày, ít nhất sẽ không để nàng thẫn thờ đến không có phản ứng. 
Ra khỏi bình phong, thấy biểu tình nghiêm túc của nam nhânchờ bên ngoài, A Nan nhịn không nghĩ tới thanh âm vừa rồi, trong lúc nhất thời,không biết nên bày ra biểu tình gì. 
A Nan cảm giác toàn thân đều đỏ, không phải là giận, mà là xấuhổ, không mặt mũi nào đối diện với phụ lão Giang Đông: Thần tài, thổ địa ơi, rốtcuộc là chuyện gì thế? Khi nàng thần trí mơ hồ, rốt cuộc đã làm bao nhiêu tròcười vậy? 
Sở Bá Ninh lại như bình thường đi tới, kéo tay A Nan, pháthiện đầu ngón tay nàng lạnh cóng, còn nhỏ nước, tự lấy một cái khăn tay, tỉ mỉlau nước đọng trên tay nàng. Khi nam nhân cúi đầu thì tóc chảy ở trước ngực, tạothành loại phong tình khó nói. A Nan nhớ lại lời nói kinh điển: Tay ta xuyênqua tóc đen của ngươi… Rõ ràng vẫn cảm thấy nam nhân của mình tóc dài như mama, mặc dù đã quen nam nhân thời đại này để tóc dài rồi búi lên. Nhưng bình thườngđều nhìn thấy được buộc lên, mà bây giờ, nàng lại cảm thấy hắn xõa tóc dài,cũng rất đẹp mắt! 
A Nan ngơ ngác, trong lòng từ từ dâng lên một tình cảm cựckì cảm động và ấm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-kho-lam/1407521/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.