A Nan khéo léo ngồiở trước mặt Thừa tướng phu nhân, dũng cảm tiếp nhận lễ nhìn chăm chú “Yêuthương” của Thừa tướng phu nhân.
Thừa tướng phunhân đem A Nan quan sát một lần từ trên xuống dưới, ánh mắt quét qua lớp da cáodày cộm màu trắng như tuyết trên chiếc ghế A Nan dùng để gác chân, nghe nói làté bị thương chân—— Thừa tướng phu nhân không thể không thừa nhận A Nan mặc dùnhiều tai nạn, nhiều khó khăn một chút, nhưng cuộc sống ngược lại không tệ, ítnhất Túc Vương đối với nàng không tệ. Vì sao ư? Hãy nhìn lớp lông cáo trắng nhưtuyết này đi, đó chính là Thiên Sơn Tuyết Hồ hiếm có, có tiền mà không mua đượcđó! Nhưng Túc Vương lại dùng nó để A Nan làm đệm gác chân.
Thật sự là…… Quáphá của!
Chỉ là, nhớ tớilúc vào cửa Túc Vương trực tiếp ôm A Nan tiến vào, da mặt của Thừa tướng phunhân co giật, đột nhiên lại cảm thấy chút hoang phí này thật sự là không coi làcái gì.
“A Nan, mấy ngàynay con…… Sống như thế nào? Vương gia đối đãi tốt với con không?” Thừa tướngphu nhân gánh vác cả trách nhiệm làm mẹ, tận tình hỏi thăm cuộc sống sau khi xuấtgiá của thứ nữ.
Thừa tướng phunhân nhớ tới suốt cả một buổi tối hôm qua trượng phu ở trong phòng bà đi đi lạilại, mặt phiền não, cứ lẩm ba lẩm bẩm “Tiểu A Nan đáng thương, không biết bịhành hạ như thế nào, lại còn bị tất cả mọi người nguyền rủa nó chết sớm nữa…… Axui, xui, xui, tiểu A Nan của ta mới sẽ không chết sớm, đám khốn kiếp kia, nếudám nguyền rủa tiểu A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-the-kho-lam/1407488/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.