Sau khi trở về, Nguyệt Tâm vì quá mệt lại lịm đi. Lúc cô mở mắt ra và nhận ra mình đang nằm trên một chiếc giường lạ, bao quanh là những bức tường gỗ thô ráp. Cô nhìn quanh, chỉ thấy một chiếc bàn gỗ đơn giản và một cây cầu thang dẫn lên tầng trên.
“Ở đây là nơi nào?” Nguyệt Tâm tự hỏi trong lòng. Cô cố gắng ngồi dậy nhưng cảm thấy mệt mỏi và yếu ớt. Chợt, cô nhận ra một hình bóng đen lồng lộn giữa dòng suy nghĩ của mình.
“Cục Than?” Nguyệt Tâm gọi lớn. Hình bóng mèo đen hiện lên từ bóng tối, màu mắt vàng rực sáng trong ánh đèn lạ.
“Cô… cô ổn chứ?” Cục Than hỏi với giọng lo lắng.
“Tôi… tôi không biết. Chúng ta đang ở đâu?”
“Cô đã bị cuốn vào một không gian kỳ lạ,” Cục Than giải thích. “Đây là một phần của thế giới tâm hồn, nơi mà thời gian và không gian không theo quy tắc của thế giới bên ngoài.”
Nghe giải thích của Cục Than, Nguyệt Tâm cảm thấy bối rối hơn bao giờ hết. “Vậy chúng ta phải làm gì đây?”
Chưa kịp Cục Than trả lời, một cơn gió lạnh thổi qua, kéo theo một âm thanh rền vang. Trong sự bối rối, Nguyệt Tâm và Cục Than đã bị cuốn vào một cuộc phiêu lưu huyền bí, với hi vọng tìm ra lối thoát và giải đáp những bí ẩn của thế giới tâm hồn này.
Lúc cô tỉnh dậy, Cục Than đã biến đi đâu không rõ. Cô cảm thấy rất lạ, vốn dĩ Cục Than giống như một con linh vật gắn với cô không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hien-co-nguyet-thuy-kiep-nay-ta-va-nguoi-lieu-con-co-duyen-khong-/3574356/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.