Tần An lại uống một chén rượu.
Hắn cũng không phải là người thích rượu, chỉ là không biết từ khi nào Quỳnh Lộ này trở thành liều thuốc tốt mỗi đêm đi vào giấc ngủ.
Gió đêm chở theo hương sen đến trước mặt, gió mát này thổi qua làm thái dương Tần An thình thịch đau lên.
Hắn nhịn không được tựa đầu vào bàn đá, trong đầu lại nhớ tới từng chút từng chút những khoảnh khắc hắn cùng Thẩm Nhuận Trần.
Rễ tình đâm sâu tự khi nào? Ngay cả chính hắn cũng chưa từng biết.
Bây giờ, hắn chỉ nhớ rõ hắn ở bên núi giả hậu viện vụng về bày tỏ tình yêu của mình với y.
Họ ôm hôn lần đầu tiên bên hồ sen này.
Bọn họ đã ở dưới gốc cây quế say lòng người định chung thân.
Hắn nắm lấy bàn tay mềm mại của y, thấp thỏm hỏi: “Gả cho ta, hay là, cưới ta, tóm lại, thành thân với ta, được không?”
Thẩm Nhuận Trần nghe vậy, không thể tin nhìn hắn, ngẩn người, lại trêu ghẹo nói: “Ha, thiếu gia, người chính là thân thể tôn quý, làm sao có thể để ngươi chịu thiệt gả cho phàm phu tục tử như em đây?”
Tần An nóng nảy, vội vàng hỏi: “Vậy…… cùng ta ở bên nhau, em có bằng lòng không?”
Chỉ thấy Thẩm Nhuận Trần cúi đầu, mặt vùi trong bóng tối, thấy không rõ biểu tình.
Chậm chạp không đợi được câu trả lời, Tần An gấp đến độ đầu mũi đổ mồ hôi.
Thật lâu sau, Thẩm Nhuận Trần ngẩng đầu lên, mong mỏi nhìn vào đôi mắt hắn, nắm lấy tay hắn, nói: “Được.”
Tần An rót rượu còn lại vào trong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi/1155590/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.