Rảnh rỗi không có việc gì, Tần nhị thiếu gia luôn thích đi xem bọn hạ nhân bố trí tân phòng.
Bọn nha đầu xe chỉ luồn kim, sợi tơ vàng trên dưới xuyên qua lụa đỏ, có thể thấy được hoa văn ẩn hiện bên trên tấm chăn hỉ.
Tần An khẽ vuốt ve lớp vải trơn trượt, khóe miệng mỉm cười, chắc là nghĩ tới tân nương.
Bọn nha đầu nhìn thấy bộ dáng thiếu gia như vậy, sôi nổi thất thần, động tác trong tay cũng không tự giác chậm lại.
Không thể tưởng tượng được, nhị thiếu gia ngày thường lạnh nhạt kiêu ngạo vậy mà cũng có một mặt dịu dàng đến thế.
Hay thật ra, trước nay hắn đều dịu dàng, chỉ là sự dịu dàng này hắn chỉ dành cho một người kia thôi.
Chạng vạng, Tần An lại đi đến đình ở ngoại ô.
Hoàng hôn dần dần chuyển từ màu vàng sang màu cam, giống như lòng đỏ trứng lung lay sắp rơi nơi chân trời phía tây.
Không trung là nước, hoàng hôn là cam, ngòi bút chấm xuống một chút trong nước, màu da cam nhuộm loang ra.
Nơi xa có ông lão đánh cá thu lưới, thuyền nhỏ giống như một chiếc lá trôi nổi, ông lão đánh cá lung lay, dưới ánh hoàng hôn chỉ có thể nhìn thấy hình dáng, giống như múa rối bóng.
Bên ngoài đình là một hồ sen, lá sen no đủ chen chút cùng một chỗ, hoa sen hồng nhạt cao ngạo ngẩng đầu lên tựa như theo đuổi bạn đời. Thỉnh thoảng có mấy con chuồn chuồn vàng nương theo mặt hồ xanh biếc ghé lại nghỉ chân.
Tần An uống một hớp rượu gạo trong chén sứ, nhìn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi/1155589/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.