Vương phi đã thức trắng cả đêm hít một hơi thật sâu, nàng ấy chỉnh lại vạt áo, đôi mắt đỏ hoe nhưng vô cùng kiên định nhìn mọi người một cái, rồi dứt khoát bước ra ngoài.
Người được phái đến cầm theo Phượng dụ, xác thật là cung nữ thân cận của Hoàng hậu, cho phép ta được đi theo hầu hạ.
Chiếc xe ngựa lao đi trên con đường vắng, tiếng bánh xe và tiếng vó ngựa lúc này trở nên đặc biệt chói tai.
Cung nữ ngồi ngoài xe, thoạt nhìn có vẻ khá sốt ruột và bất an.
Đường đến Hoàng cung phải đi thẳng theo phố Diên Mã đến cửa Đông Hoa, nhưng chiếc xe ngựa lại rõ ràng đi chệch khỏi lộ trình, thẳng tiến ra ngoài thành.
Ta thầm quan sát hướng đi của xe ngựa, trong lòng tính toán khả năng trốn thoát.
Khi chiếc xe ngựa từ từ đi lên cầu Chu Gia, ta biết cơ hội đã đến.
Ta giơ tay lên, theo phương pháp Văn Lạc đã dạy, dùng sức bổ mạnh vào gáy của cung nữ.
Cung nữ ngã xuống, mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, đến cả người đánh xe cũng chưa kịp phản ứng.
Ta kéo Vương phi, lợi dụng lúc xe ngựa lên dốc chạy chậm lại, quả quyết nhảy xuống xe, sau đó thuận thế lăn một vòng, tránh khỏi tầm mắt của người đánh xe.
Sau đó, bọn ta nắm chặt tay nhau, không chút do dự nhảy xuống dòng sông lạnh buốt của hào hộ thành.
— Khi trời vừa hửng sáng, Vương gia dẫn người tìm thấy hai bọn ta ở dưới cầu, ta biết mọi chuyện đều đã qua. Đêm đó, trong cung máu chảy thành sông. Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-van-lac-kien/5212528/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.