Ta mượn cớ bưng trà để lén nhìn vị Thân vương vừa từ chiến trường trở về này.
Khác với những công tử bột được nuông chiều ở kinh thành, Thụy Thân vương có dáng người cao lớn vạm vỡ, làn da màu đồng toát lên vẻ kiên cường và sức mạnh của người từng trải qua phong sương, khiến người ta không khỏi nảy sinh lòng kính trọng.
Nhìn Thụy Thân vương và tiểu thư ngồi cạnh nhau, trò chuyện vui vẻ, cả hai từ ngoại hình đến khí chất đều rất xứng đôi, cứ như một đôi bích nhân trời sinh vậy.
“Tứ Hỉ, ngươi mãi cười cái gì vậy?” Tiểu thư nhìn ta, giọng điệu đầy vẻ mềm mỏng trách yêu.
“Nô tỳ mừng cho tiểu thư đó ạ, nhìn tiểu thư và Thụy Thân vương tương phùng, trong lòng nô tỳ cũng vui lây.”
Ta vừa nói vừa đặt chén trà xuống trước mặt hai người.
“Nha đầu này là Tứ Hỉ, người đã dẫn nàng nhảy sông đó sao?”
Ta cực kỳ lúng túng, đoạn từng trả đã nhiều năm không ai nhắc đến rồi.
“Lại đây, ta nói cho nàng nghe một chuyện.” Thụy Thân vương vẫy vẫy tay gọi tiểu thư.
Tiểu thư nghiêng người tới gần, ngay sau đó nàng ấy cười nghiêng ngả, dùng ngón tay chỉ vào Thụy Thân vương: “Sao Tứ Hỉ lại không thật sự bắt huynh đi ăn đi? Chàng đã dọa Tứ Hỉ rồi, phải mua đồ ngon để đền tội.”
“Vậy thì mua một phần Tứ Hỉ viên tử của Túy Hương Lâu nhé.” Ánh mắt Thụy Thân vương tràn ngập sự cưng chiều khi nhìn tiểu thư.
Lấy ta ra để trêu tiểu thư vui vẻ à?
Thôi được rồi, y là chủ, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-van-lac-kien/5212526/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.