Quyết định của lão thái gia khiến mọi người trở tay không kịp, nhất là việc cho Tề Dật Phàm vào Kim Lâu. Các phòng đều vô hình trung cảm thấy rất áp lực.
Ba ngày sau, Cẩm Nguyệt được nạp thành thiếp. Bởi vì là nạp thiếp cho nên cũng không có gióng trống khua chiêng, chỉ cùng người trong nhà ăn một bữa cơm. Cho dù mọi người có nhận hay không nhận thì Cẩm Nguyệt cũng đã một bước trở thành phu nhân quý phủ rồi.
Ngày hôm sau, nghe nói Cẩm Nguyệt đến thăm, Hạ Lan Tử Kỳ vui mừng chạy ra ngoài đón, cúi người: “Bà dì.”
Cẩm Nguyệt bước lên nắm lấy tay nàng: “Được rồi, cô còn khách khí với ta như vậy ư?”
“Thân phận của người bây giờ đã khác xưa rồi, đã là bà dì. Tử Kỳ thân phận tiểu bối, không thể vi phạm quy củ trong phủ được.”
Cẩm Nguyệt rạng rỡ: “Không sao, hai chúng ta còn phân biệt gì chứ? Ở trước mặt người ngoài giả bộ một chút là được rồi, sau lưng thì ta cũng giống như trước thôi, đừng có trở nên xa cách như thế.” Cẩm Nguyệt vẫy vẫy ta: “Cô xem, ta mang cái gì đến này.”
Nha hoàn đứng phía sau Cẩm Nguyệt dâng lên một sấp vải gấm.
Đó là vải gấm màu hoa tử la lan, trên mặt dệt màu vàng nổi bật, dưới ánh mặt trời ánh lên sự lộng lẫy mềm mại. Đưa tay sờ thử thì mềm mại trơn bóng tựa như chạm vào nhung thiên nga thượng hạng, cảm giác tuyệt vô cùng.
“Chất vải này thật tuyệt.” Hạ Lan Tử Kỳ cất lời tán thưởng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3043140/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.