Edit & Beta: Quỳnh Mạc
Hạ Lan Tử Kỳ tin rằng Thục phi nhất định có cách cứu Tề Dật Phàm ra. Có lẽ sau khi vui vẻ trên giường xong Thục phi sẽ cầu xin, lúc ấy Hoàng thượng đang cao hứng thì thả Dật Phàm.
Sự thật là nàng đã đoán đúng, sau khi giao hoan xong Thục phi đã đem hũ sữa ong chúa cho Hoàng Thượng nếm thử quả nhiên là ngọt thật. Tuy rằng Hoàng thượng đối với chuyện lần này vẫn không muốn tha nhưng dù sao cũng nên tặng cho Thục phi một lần ân thưởng.
Ước chừng khoảng canh ba, nghe tiếng cửa vang lên, Hạ Lan Tử Kỳ ngẩng đầu đã thấy Tề Dật Phàm đứng ở cửa.
“Dật Phàm......” Hạ Lan Tử Kỳ kích động nhào tới ôm lấy hắn, “Dật Phàm, chàng đã trở về rồi”
Hạ Lan Tử Kỳ ôm thật chặt hắn, giống như chỉ trong chớp mắt thôi là hắn có thể biến mất tức thì. Hắn nhẹ vỗ về lưng Hạ Lan Tử Kỳ, nói giọng vô cùng cưng chiều: “Nha đầu ngốc, nàng xem này, không phải ta rất khỏe sao?”
“Bọn họ có ngược đãi chàng không?” Hạ Lan Tử Kỳ ngẩng đầu.
“Bọn họ chỉ nhốt ta lại thôi, chứ không có ngược đãi ta, nàng yên tâm.” Tề Dật Phàm xoay tay lại đóng cửa phòng rồi một tay ôm lấy nàng ngồi vào trên giường: “Tử Kỳ, bọn họ đột nhiên thả ta ra, có phải nàng đã tìm cách gì đúng không?”
Hạ Lan Tử Kỳ tựa đầu vào ngực hắn: “Thiếp đến tìm Thục phi nương nương, nói với tỷ ấy là chỉ cần tỷ ấy thả người, thiếp sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3043139/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.