Tề Dật Phàm nhìn nàng ánh mắt lóe sáng: “Nàng nói đúng, nhưng mà mục tiêu hàng đầu của ta là tìm ra hung thủ giết hại mẫu thân để báo thù cho người, sau đó ta mới có thể làm những chuyện khác được.”
Ở chung với Tề Dật Phàm lâu như vậy, Hạ Lan Tử Kỳ biết đây chính là tâm bệnh của hắn nên càng hiểu rõ tâm tình hiện tại của hắn hơn, vì chân thành nói: “Chàng yên tâm đi, quay trở về thiếp sẽ bắt tay vào làm việc ngay, nhất định giúp chàng bắt được kẻ đầu sỏ gây ra tội ác kia để bà ta phải đền mạng cho nương. ”
“Tử Kỳ, có nàng thật tốt” Tề Dật Phàm kéo nàng vào trong lòng, từ khi mất mẹ cho tới nay, đây là lần đầu tiên hắn không còn cảm thấy cô đơn. Đồng thời, hắn cũng âm thầm thề trong lòng, cho dù con đường phía trước có gập ghềnh chông gai đến mức nào, hắn cũng đều sẽ cô gắng vượt qua hết thẩy, đối mặt tiến lên, vạch ra một con đường sáng lạn để người con gái đi theo mình không còn phải chịu khổ nữa.
......
Hai người ngủ thêm một lúc rồi dậy, sau khi ăn uống đơn giản vài miếng xong liền lên xe ngựa đã sớm chuẩn bị xong để xuống núi.
Một đường không nói câu nào, tới gần buổi trưa đã thuận lợi đến Minh Nguyệt am, chỗ của Huệ Châu sư thái.
Tiểu Doanh Tử vén rèm xe lên, Tề Dật Phàm dẫn nhảy xuống khỏi xe trước rồi đưa tay đỡ Tử Kỳ xuống xe.
Lúc này, Tiểu Doanh Tử đang cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3043091/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.