Trong hơi rượu say nồng, Hạ Lan Tử Kỳ vẫn còn giữ vững nửa phần thanh tỉnh, nghiêng đầu nhìn ánh trắng vừa lớn vừa tròn trên bầu trời, lảo đảo đứng lên: “Dật Phàm, trời đã không còn sớm, chúng ta cần phải trở về nếu không người trong phủ sẽ lại nói ra nói vào. Còn nữa nếu chúng ta cả đêm không về, mẹ chồng cũng sẽ trách cứ chúng ta.”
Tề Dật Phàm dùng một tay kéo nàng ngồi lại vào trong lòng mình, nhìn nàng: “Không sao, ta đã phái người quay về báo tin, đêm nay chúng ta không về.”
Hạ Lan Tử Kỳ kinh ngạc: “Hả? Làm vậy cũng được sao?”
“Không có gì không được!” Tề Dật Phàm lại ngắm nhìn nàng, trong mắt để lộ ra tình yêu vô hạn, phủ xuống bên tai nàng, nhẹ giọng thì thầm: “Tử Kỳ, hôm nay mười lăm, đêm trăng tròn, hay là chúng ta......” Tề Dật Phàm vừa nói, vừa dùng môi tiếp xúc ma sát lỗ tai của nàng, thỉnh thoảng còn dùng răng nanh khẽ chọc vành tai nàng, hơn nữa hơi thở còn nong nóng đã nhanh trong lan tỏa khắp cần cổ Hạ Lan Tử Kỳ, khiến nàng căng cứng thân mình, mặt đỏ tim đập.
Thấy Hạ Lan Tử Kỳ không có hành động đáp lại, Tề Dật Phàm đành phải nói rõ: “Tử Kỳ, chúng ta đã thành thân lâu như vậy, có phải hay không đã có thể...... Viên phòng rồi?” Hắn bắt đầu không an phận, hôn từ lỗ tai một đường trượt sau cổ và gáy Hạ Lan Tử Kỳ.
Hạ Lan Tử Kỳ có chút bối rối, đưa tay chặn hắn lại: “Ai, đợi chút!”
“Làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3043088/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.