Mạch tượng của Tề Dật Phàm khi mới xem thì quả là có triệu chứng của bệnh, nhưng mà khi Hạ Lan Tử Kỳ bắt mạch lại hơi hơi phát hiện ra mạch tượng này có chỗ không bình thường. Có điều, Tề Dật Phàm lại không để nàng bắt mạch cẩn thận, đã nhanh chân chạy trốn.
Hạ Lan Tử Kỳ là một người tinh tế, bao nhiêu dấu hiệu như vậy đều cho thấy Tề Dật Phàm tuyệt đối có vấn đề. Cho nên, Hạ Lan Tử Kỳ đoán mạch tượng vừa rồi của Tề Dật Phàm rất có thể là đã bị động tay động chân khi hắn ra ngoài đi tiểu.
Xem ra, Tề Dật Phàm này tuyệt không đơn giản, lần này để cho hắn may mắn thoát nạn được. Lần sau, Hạ Lan Tử Kỳ nhất định phải lập kế tốt hơn nhất định khiến hắn hiện nguyên hình.
Lúc này, lão thái gia ánh mắt sáng quắc nhìn Hạ Lan Tử Kỳ hỏi: “Bệnh của Dật Phàm thế nào rồi?”
Hạ Lan Tử Kỳ nghĩ nghĩ, hơi hơi vuốt cằm: “Thưa lão thái gia..., mạch tượng của Dật Phàm chìm nhỏ, chậm yếu, khí trệ máu ứ, xem ra máu đồng trong đầu vẫn chưa tan hết.”
Lão thái gia vẻ mặt chờ mong hỏi: “Vậy con có thể chữa trị sao?”
Hạ Lan Tử Kỳ liếc mắt nhìn mọi người đang ngồi, bỗng nhiên ánh mắt chạm vào phu nhân, nàng liền nghĩ đến mấy lời vừa rồi phu nhân nói: chỉ cần nàng sinh con, bệnh của tứ thiếu gia sẽ không thuốc mà khỏi. Hạ Lan Tử Kỳ trong lòng run lên, nàng chẳng việc gì phải như vậy, trầm tư một chút lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-phung/3042907/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.