Một đêm xuân, phong cũng phải đố kỵ.
Chỉ là có ai đó tỉnh lại lại hết sức khổ sở.
Tác hại của say rượu rốt cục cũng tập trung bạo phát, Hỉ Mi còn chưa mở mắt đã bắt đầu ôm đầu rên rỉ. Nhưng trong chốc lát, một đôi tay đưa tới hai bên trán của nàng, thong thả xoa huyệt Thái Dương cho nàng. Hỉ Mi mở mắt, thấy Âm Cố ở bên cạnh mình, hết sức chuyên chú xoa đầu cho mình.
Một đêm tửu hương sắc ấm, so với cảm giác say rượu thì cảm giác kỳ lạ đã trải qua kia cũng quay về trong óc, Hỉ Mi bịn rịn ngón chân, xấu hổ đến tột đỉnh. Nàng phát hiện không biết mình đã mặc trung y khi nào, ngập ngừng mấy lần mới cúi đầu mở miệng:
"Xiêm y. . ."
"Ta mặc cho rồi." Âm Cố hiểu rõ trả lời.
Hỉ Mi lại cảm thấy cả người khô mát, dường như đã tắm qua, không khỏi ngẩn ngơ: "Cô. . ."
"Ta cũng tắm giúp cô luôn, " Âm Cố nhàn nhạt nói. "Cô đã rất mệt."
Âm Cố không nói thì thôi, vừa nói xong Hỉ Mi thiếu chút nữa muốn chui xuống gầm giường: "À..."
Âm Cố mỉm cười, mò tới ôm ai kia cuộn mình thành con tôm nhỏ: "Đói bụng chưa, ta cho phòng bếp làm điểm tâm."
Hỉ Mi vốn muốn nằm luôn ở đây không đi đâu, vì nàng thấy không còn mặt mũi nào gặp ai. Nhưng khi nghe Âm Cố nói xong, nàng lại thức dậy. Nha hoàn cũng biết mình còn tại trên giường à. Không thể trắng trợn như vậy được , nàng nghĩ. Hỉ Mi không nằm nổi nữa, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-co/4465317/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.