🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiểu Huyền cặm cụi suốt đêm dùng vải bố tốt nhất để may một cái túi vải bố. Còn Dư ca thì không biết từ đâu mà mang đến một cái chuông nhỏ, dùng dây hồng buộc ở cổ con lừa.

Cho nên đến sáng sớm hôm sau, Hỉ Mi nhìn thấy con lừa mang cái túi vải bố đứng bên cạnh cái giếng. Nó nhẹ nhàng đong đưa cái đầu, tiếng chuông thanh thúy vang lên, dường như nó cũng đang nghiêng tai lắng nghe tiếng chuông. Hỉ Mi thấy thế mừng rỡ, vội chạy qua: "Ah, chuông ở đâu vậy, đẹp nha."

Tiểu Huyền từ nhà bếp đi ra: "Tỷ tỷ, đặt tên cho nó đi."

Hỉ Mi chỉ vào con lừa xám nghĩ nghĩ: "Ta thích nghe tiếng chuông này, vậy gọi ngươi là Hưởng Linh đi."

"Hưởng Linh?" Tiểu Huyền thè lưỡi. Cái này không giống cái tên chút nào.

"Đúng, " Hỉ Mi đi lên sờ tai con lừa, "Hưởng Linh, gọi một tiếng đi."

Dường như con lừa được sờ mà thấy thoải mái, quả nhiên kêu một tiếng. Tiếng lừa kêu vốn là thú vị, chọc cho Hỉ Mi cong lưng cười không ngừng.

Âm Cố ở trong phòng mở màn cửa sổ bằng lụa mỏng ra nghe được tiếng cười của Hỉ Mi, đẩy cửa sổ ra, thấy Tiểu Huyền đang lấy cái túi trên lưng lừa xuống. Còn Hỉ Mi đang vung tay múa chân cười nói: "Tiểu Huyền, sao muội làm to như vậy, đừng nói là để nhiều đồ ha, cái này nhét ta vào còn vừa đấy. Không biết chở có nổi không."

Tiểu Huyền gãi đầu: "Ối, muội quên mà. Nếu không thì sửa nhỏ lại?"

"Người thành thân rồi không còn nhớ cái gì cả, lỡ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-co/4465290/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.