Bốn ngày sau, Khánh Đăng Khoa rốt cục có chút chuyển biến tốt đẹp. Lúc này, Lưu thị một tấc cũng không rời mới yên tâm. Sau đó mới nhớ tới con dâu không bảo trụ được con cháu của Khánh gia.
Bốn ngày này, Âm Cố ra mặt cho Hỉ Mi, còn Tang Tử thì ở riêng trong phòng điều dưỡng cho Hỉ Mi thay Âm Cố. Đối mặt Lưu thị là chuyện sớm hay muộn, nhưng nếu sau khi bị sinh non mà còn bị chỉ trích hay thậm chí bị Lưu thị phạt thì chỉ sợ Hỉ Mi cả đời này sẽ có bệnh căn. Âm Cố nhớ đến ngày đó bức Khánh Đăng Khoa phun một búng máu, xem ra là chuyện rất đúng. Cũng bởi vì lấy cớ Khánh Đăng Khoa cho nên Âm Cố vẫn ở trong viện của Hỉ Mi.
Hỉ Mi đã có thể tự mình xuống giường. Mấy ngày nay, chuyện nàng làm nhiều nhất đó là ngẩn người ở trong một góc sân. Sau ngày giận dữ đó, trái lại nàng rất cảm tạ Âm Cố đã chôn đứa bé đó ở trong viện này. Nàng biết bọn hạ nhân đang nói những điều không dễ nghe, nhưng nàng không quản đâu, nàng chỉ cảm thấy mảnh đất nhỏ này vẫn còn sự tồn tại của đứa bé.
Đáng tiếc, an bình trong góc viện này vẫn bị phá đi.
Lúc này, Lưu thị không dẫn nhiều người đến như trước nữa, nhưng khí thế lại tuyệt không giảm. Vào tới trong viện Hỉ Mi liền lập tức đi đến trong sảnh ngồi xuống, chỉ tay xuống đất, Hỉ Mi liền quỳ xuống.
Đây là gia sự Khánh gia, Âm Cố không thể tham dự, nàng và Tang Tử ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-tuong-co/4465285/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.