Hà Dung Cẩm: Chư vị, thỉnh.
Tháp Bố không hiểu tiếng Đột Quyết, mờ mịt nhìn về phía Hà Dung Cẩm.
Hà Dung Cẩm đẩy xe lăn tiến lên nói: “Không biết vị đại nhân này có chuyện gì cần?”
Người mặc quan phục nói: “Chẳng mất cái gì của các ngươi! Bớt vô nghĩa, mau đi theo ta đi.” Hắn nói xong, quay đầu bước đi, hoàn toàn không cho ai cơ hội cự tuyệt.
Hà Dung Cẩm đang định giải thích thân phận, chợt nghe Kì Trạch nói: “Hà tổng quản, hắn nói cái gì?”
Hà Dung Cẩm thuật lại.
Kì Trạch nhíu mày nói: “Còn thỉnh Hà tổng quản từ chối việc này.” Mặc dù không biết hắn tìm Tháp Bố có ý định gì, nhưng bọn hắn là sứ đoàn Tây Khương, vô luận thế nào cũng không nên tùy tiện tham gia chuyện dính dáng tới quan phủ Đột Quyết.
Người mặc quan phục thấy bọn họ không đuổi theo, mất kiên nhẫn quay đầu lại nói: “Dần lân cái gì? Yên tâm, không phải đại sự mất đầu, chỉ tìm các ngươi đi tỷ võ một trận! Đánh bại đối thủ xong, sẽ có trọng thưởng!”
Hà Dung Cẩm nói: “Ta là Thịnh văn tổng quản Hà Dung Cẩm trong phủ Tiểu Khả Hãn, mấy vị này chính là sứ tiết Tây Khương.”
Người mặc quan phục sửng sốt, “Hắn không phải người Đột Quyết?”
Hà Dung Cẩm nói: “Không phải.”
Người mặc quan phục sắc mặt nhất thời trở nên vô cùng khó coi, lầm bầm than thở một tràng.
Hà Dung Cẩm hỏi: “Ngươi nói cái gì?”
Người mặc quan phục nói: “Không nói dối tổng quản, ta chính là quan văn dưới trướng sư trưởng Ngân Hổ sư của A Lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-nhao-di-vuc-ii-huu-cam-ha-tu-kiem/79489/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.