Khuyết Thư: chỉ có hắn có thể dễ dàng phá đi lá chắn kiên cố nhất của bản vương.
Người ta bảo bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm, mới nghĩ tới tiền mua rượu từ đâu mà ra, Hà Dung Cẩm lại đành phải đẩy xe tới trước nơi ở của sứ tiết Tây Khương trong phủ Tiểu Khả Hãn.
Tháp Bố mới mở cửa, vừa thấy hắn đã mặt mày vui vẻ, “Tướng quân!”
Hà Dung Cẩm nói: “Tướng quân quá lời, ta chỉ là một tổng quản nho nhỏ trong phủ Tiểu Khả Hãn, không đảm đương nổi hai từ tướng quân.”
Tháp Bố chăm chú nói: “Trong mắt trong lòng ta, danh tướng Tây Khương tuy nhiều, nhưng đảm đương nổi ba từ đại tướng quân, chỉ có mình ngài.”
“Ngươi nhận lầm người rồi.” Hà Dung Cẩm vỗ vỗ hồ lô rượu hỏi, “Ngươi thấy tay ta có cái gì đây?”
“Hồ lô.”
“Phải a, ta chỉ là một tửu quỷ tổng quản không dứt nổi cái hồ lô rượu.”
“Không phải thế.”
Tháp Bố còn muốn nói tiếp, đã bị Hà Dung Cẩm nhàn nhạt ngắt lời: “Có thể chuyển lời với Kì Trạch đại nhân, hỏi hắn một chút lịch trình hôm nay như thế nào.”
Tháp Bố mặt lộ vẻ kinh hoảng nói: “A, hắn, hắn với vương…”
Hà Dung Cẩm ngưng thần tĩnh khí vểnh tai nghe, lát sau, đẩy xe lui lại hai trượng nói: “Ta ở đây chờ.”
“Nga, vâng.” Tháp Bố dè dặt đóng cửa lại, sau đó chạy vào trong nhà.
Hà Dung Cẩm hơi hơi nhăn mày. Nãy nếu hắn không nghe lầm, Kì Trạch hình như nói là — tình thế Tây Khương đang nguy cấp, xin vương hãy lấy đại sự làm trọng?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-nhao-di-vuc-ii-huu-cam-ha-tu-kiem/79488/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.