-Ha ha! Nha đầu này càng ngày càng đáo để. Vương Đức Vọng cười cười:-Công tử, sau này xin mời ngươi giúp ta quản giáo nha đầu kia. Ta xem bây giờ nó chỉ nghe lời ngươi mà thôi.
-Cha. người nói bậy bạ gì đó? Vương Đông Đông cúi đầu không dám nhìn Lưu Phong, sắc mặt đỏ hồng.
Lưu Phong cười một tiếng nhưng cũng không lên tiếng với nàng mà quay sang Vương Đức Vọng:
-Đại nhân, sau này Thiên Thượng Nhân Gian hoàn toàn nhờ vào đại nhân trợ giúp.
Vương Đức Vọng thấy Lưu Phong đề cập đến chính sự, sắc mặt nghiêm trang, gật đầu:
-Công tử yên tâm, việc này không cần ngươi lên tiếng thì ta cũng lưu ý.
Vương Đông Đông thấy cha và Lưu Phong bắt đầu bàn chuyện chính, vẻ mặt trở nên giận dữ, hừ một tiếng quay đi không thèm nhìn hai người nữa.
-Đại nhân, Đại soái của binh mã hoàng thành người đã được gặp qua. Không biết đó là người như thế nào?
-Người này tên Đỗ Phi. Nhiều năm trước chúng ta đã từng có thời gian kề vai tác chiến. Quả là một mãnh tướng, tinh thông binh pháp, bản lĩnh bất phàm. Cho đến bây giờ vẫn chưa hề biết đến chiến bại. Là người tính tình ngay thẳng, rất trung thành với bệ hạ. Hắn là một trong số ít người hiện đứng trung lập trong cuộc tranh đấu giữa Hoàng thái tôn và Yến vương. Bất quá hắn đối với ta rất tốt, vừa gặp đã trao đổi với ta toàn bộ sự việc liên quan đến phòng thủ hoàng thành. Thậm chí chuyện về Thiên Thượng Nhân Gian hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hi-du-hoa-tung/1559093/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.