Ngày hôm đó, Chúc Tiểu Tiểu cũng chẳng biết mình làmthế nào mà có thể trụ vững đến giờ tan làm. Dù gì tất cả mọi người đều vẫn đangcăng thẳng tăng ca, chỉ người không có bản lĩnh như cô đây chẳng dùng được vàoviệc gì mới có thể nhàn nhã về nhà. Cô cúi đầu đi mãi đi mãi, khi ngẩng lên thìnhìn thấy một quán nhỏ, liền vào trong gọi đầy một bàn đồ ăn. Khi buồn bã, ănuống là thích hợp nhất!
Chúc Tiểu Tiểu ăn liên tục tới lúc không thể ăn nổinữa, mới ôm cái bụng căng tròn, tiếp tục cúi đầu lang thang trên đường, tâmtrạng vẫn vô cùng tồi tệ.
Tâm trạng của cô hễ không tốt, là những chuyện xui xẻosẽ liên tục xảy ra. Chúc Tiểu Tiểu vừa không để ý một chút, không nhìn thấydưới chân là bậc thang của đường đi bộ, liền vấp vào đó, cả người ngã nhoàixuống đất thành hình chữ "Đại".
Với cú ngã này, Chúc Tiểu Tiểu luôn miệng kêu đau"ai da ai da”, nhưng cũng chẳng có tác dụng gì, trên con đường lớn tốiđen, không một ai để ý đến cô.
Ở trong công ty Chúc Tiểu Tiếu không để lại quần áo dựphòng, cho nên hôm nay sau khi tắm rửa thay đồ phải mặc chiếc váy lần trước đểlại. Điều này khiến cô một mặt thấy may mắn là bộ dạng xấu xí tứ chi vòng kiềngcủa mình lộ ra không có ai nhìn thấy, một mặt lại thấy buồn vì cảm giác cô đơnvà xui xẻo của mình. Cô bò dậy, ống chân đau buốt đành phải ngồi xuống đất
Chúc Tiểu Tiểu nhìn lòng bàn tay của mình, bị trầyxước chút xíu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-yeu-diem-vuong/2522465/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.