- Thôi đi hai cô nương. - Chị Linh Đan cuối cùng cũng không chịu được sự ồn ào của tôi và hắn, quay lại cốc đầu hắn.
- Sao chị chỉ cốc đầu em mà không cốc đầu cô ta? - Hắn xoa xoa trán, nhìn chị bằng ánh mắt ai oán rồi quay qua lườm tôi. Tôi ôm bụng cười đến chảy cả nước mắt, dùng ánh mắt ngây thơ vô (số) tội nhìn hắn. - Vì chị thích bắt nạt em thôi. - Chị không thèm quan tâm đến ánh mắt ai oán của hắn, trả lời vô cùng "hồn nhiên" mà khiến hắn tức tới muốn phun máu.
- Chị... - Hắn cứng họng, không biết nói gì đành im lặng nuốt cục tức vào trong.
- Ha ha ha...! - Tôi và chị Linh Đan cùng phá lên cười. Ôi trời nhìn mặt hắn buồn cười quá! Hắn tức tới nỗi mặt đỏ hơn cả đít khỉ rồi. Ha ha ha! Phép so sánh của tôi cũng thật là thiên tài quá đi. Siêu người mẫu Lưu Thiên Phong mặt đẹp hơn hoa mà bị tôi ví với đít khỉ. Mà từ từ ha... Tôi đưa tay quệt nước mắt do cười nhìu quá, ngẫm lại câu nói của chị Đan. Hừm... Ngẫm thế nào tôi cũng thấy câu đấy có vấn đề. Đúng rồi! Chị nói là "hai cô nương". Tôi quay qua nhìn sang hắn... Hai cô nương? - Há há há há... Ôi mẹ ơi! Chết cười! Chết cười mất thôi... ha ha há! - Lại một lần nữa tôi phá lên cười như một con điên, cười như chưa bao giờ được cười, cười đến đau cả ruột. Lần này chị Đan và hắn nhìn tôi cười mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-ngoc-cua-ngoi-sao/1911732/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.