Chiếc xe của hắn dừng trước căn biệt thựlớn. Tôi nhìn địa chỉ rồi mở điện thoại ra so sánh. Là chỗ này sao? Tôicứ tưởng nó phải là nhà hát hay gì đó, sao lại là biệt thự thế này? Cănbiệt thự này rộng thật, tuy không bằng biệt thự của mấy ông anh tôinhưng thế này là to lắm rồi. Cửa có những cây hoa quấn quanh các songsắt. Bên trong, giữa hai vườn cây với những cây cỏ xanh mát có một lốiđi bằng đá. Căn biệt thự màu trắng trông cũng khá cổ kính. Tôi cứ ngớngẩn vòng tay ôm hắn, dựa vào lưng hắn ngắm nhìn căn biệt thự suốt mộtlúc lâu, cũng chẳng để ý hành động của mình là quá thân mật. Cánh cửađột nhiên từ từ mở ra.
- Chị nghe thấy thông báo là emđến, chị cứ tưởng nói đùa. Ra xem thì ai ngờ được rằng là em đến thật.Ơ… - Chị Linh Đan – chị quản lí của hắn vừa bước ra vừa xem cái gì đótrên Ipad, tới lúc ngước lên nhìn thấy cảnh tôi và hắn thì đơ tại trận,suýt nữa thì đánh rơi luôn cái Ipad trên tay.
- Em chào chị ạ. – Tôi chưa ngẫm ra được sự lạ thường này, vẫn cứ ôm cứng lấy hắn, ngoan ngoãn chào chị Linh Đan.
- Hai đứa… - Môi chị mấp máy. Hắn đột nhiên bật cười ha hả, tôi ngóc đầukhỏi tấm lưng rộng của hắn, rướn cổ ngó ngó xem hắn cười cái gì. –Phong! Em cười cái gì? Tiểu Băng, hai đứa đang yêu nhau đấy à?
- Ơ… Dạ?! – Nghe xong tôi giật mình quay ra nhìn chị.
- Hai đứa yêu nhau tới mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/heo-ngoc-cua-ngoi-sao/1911731/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.