Edit: Như Bình
Beta: Vô Phương
Dương Chiêu không hỏi khi nào anh về.
Cho dù thời gian chờ đợi có vượt xa tưởng tượng ban đầu của cô.
Trước đây anh nói, ‘chờ đến lúc em giải quyết đống công việc ngập đầu của em xong, anh sẽ về’.
Nhưng Dương Chiêu đã hoàn thành công việc từ lâu, đến khi cô đã làm xong đống công việc tiếp theo, Trần Minh Sinh vẫn bặt vô âm tín.
Đông qua, xuân cũng qua.
Dương Chiêu đã quen đợi chờ.
Hoặc có thể nói, có đôi khi cô dường như đã quên mất cô vẫn đang chờ đợi.
Bức tranh kia đã hoàn thành từ lâu, Dương Chiêu bọc kỹ lại rồi để nó vào trong ngăn tủ. Chỉ lúc nào cô tìm sách hay xem tư liệu mới có thể trông thấy bức tranh đó.
Sau đêm giao thừa, Trần Minh Sinh không quay về, cũng không có bất kỳ tin tức gì.
Thoạt đầu, Dương Chiêu trông thấy bức tranh đó, lòng cô sẽ có một áp lực vô hình dồn nén. Qua một thời gian, khi cô thấy nó sẽ thoáng chút khổ sở. Cuối cùng, đợi đến mùa hè, chờ cho hàng cây lê ven đường nở hoa rực rỡ, cô ngẫu nhiên bắt gặp bức tranh trong tủ, cõi lòng đã bình thản tĩnh lặng.
Có lẽ, tất cả mọi tình cảm đều sẽ thế này.
Lúc đầu bùng cháy, lúc giữa nồng nàn, cuối cùng quay về bình thản.
Bắt đầu vào tháng năm, Dương Chiêu không còn nghĩ tới Trần Minh Sinh nữa. Vì kỳ thi đại học của Dương Cẩm Thiên đã đến.
Những ngày còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc/2291045/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.