Buổi sáng hôm đó không biết do cơ thể quá mệt mỏi mà khiến Kha Nguyệt không tập trung vào bài giảng bị giảng viên nhắc nhở khiến cô ngại ngùng đứng giữa giảng đường trước mắt bao nhiêu bạn học
Đến giờ tan học, cô mệt mỏi, hai mắt nặng trĩu buồn ngủ
“Kha Nguyệt, cậu bệnh sao?”- Hoa Hoa, người bạn thân ở trường của cô
“Mình không sao”
“Trông cậu không ổn lắm, sắc mặt có chút nhợ nhạt”- nói rồi cô ấy đưa tay lên chán cô
“Cậu nóng quá, sốt rồi”
Cô ngơ ngác một lúc mới loát kịp thông tin cô bạn mình nói, không tin đưa tay lên sờ chán đúng là nóng thật, cô không biết bản thân bị sốt
“Về uống thuốc, ngủ một giấc là hết thôi”
“Mình đưa cậu đi bệnh viện”- nói rồi cô ấy toan kéo cô đi khám
“Không cần đâu, chút bệnh vặt này mà cần đi bệnh viện sao tiểu thư Hoa Hoa ơi”- cô cố gắng gượng cười chêu cô bạn
“Cậu lại chêu mình”
“Không đúng sao, mình không giàu đâu, nếu bệnh vặt này cậu bắt mình đi khám thì hay là cậu bao nuôi mình cả đời luôn được không phú bà của tớ”- cô vừa nói vừa nháy mắt với Hoa Hoa
“Hứ, cậu còn chêu tớ được có vẻ bệnh không nặng lắm”
“Đúng vậy, ngủ một giấc là khoẻ như voi”
“Nhưng nếu cậu thấy không khoẻ thì phải nói ngay với tớ, tớ đưa cậu đi khám”
“Tuân lệnh”
Cô khoing thể tiếp tục từ chối nên đành nên xe để Hoa Hoa đưa về, cô bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-tinh-yeu/3486639/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.