Bầu không khí đang bế tắc thì chợt tiếng chuông điện thoại reng lên, phá vỡ sự ngột ngạt này
“Alo ạ”
“…”
“Em…”- Quân Hạo khó hiểu nhìn cô, không biết người đầu giây bên kia là ai, đang nói gì mà khiến cô không trả lời lại nhìn mình
“…”
“Dạ em nghe, em…em sáng sớm có việc gấp nên em phải ra ngoài ạ”- cô không dám nói sự thật sợ chị sẽ giết cô mất
“…”
Cuộc gọi rất nhanh đã kết thúc, cất điện thoại xong cô mệt mỏi tựa người vào cửa sổ: không biết bản thân từ khi nào lại sống trong những lời nói dối, việc làm ấm giường cho “anh rể” mình lại là chuyện thường xuyên xảy ra
“Cô ấy gọi em?”
“Ừm”
“Nói gì?”
“Dậy không thấy nên chị ấy hỏi”
“Em chuyển ra ngoài sống đi”- anh nói một câu như trời giáng với thái độ thờ ơ, không có gì khiến Kha Nguyệt cũng giật mình với ý tưởng đột ngột này của anh
“Tại sao?”
“Tôi tìm em sẽ dễ hơn”
“Không muốn”
“…”
“Mọi người sẽ nghi ngờ, chưa kể tôi ở đấy đang tiện đến trường, giá trọ rẻ, giờ ở đâu giá trọ cũng đắt…”
“Tôi nói em ra ngoài thuê trọ”
“…”
“Em về căn hộ của tôi, rất gần trường em”
“Anh định bao nuôi tôi như tình nhân”
“…”
“Anh định nuôi ăn nuôi ở làm phí mua thân thể tôi hả, tính ra tôi cũng lời đó, mà Kha Nguyệt tôi chưa tới mức phải giao dịch như vậy…Chưa kể sớm muộn chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-tinh-yeu/3486638/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.