Theo địa chỉ đã hẹn, Kha Nguyệt giặt sạch sẽ chiếc áo, gấp gọn bỏ vào một cái túi giấy mang tới điểm hẹn trả lại áo cho người đàn ông tối đó đã giúp cô
Hai người hẹn nhau tại một quán cafe nhỏ, cách trọ cô 20 phút đi xe buýt, Kha Nguyệt tới nơi nhìn đồng hồ cũng đúng giờ hẹn, vừa bước vào quán, từ xa cô đã thấy người đàn ông ngồi ở đó mỉm cười với mình
“Chào anh”- cô tiến lại gần
“Chào em”
“Anh đợi em lâu chưa ạ?”
“Anh vừa đến”
“Vâng”
“Em uống gì?”
“Nước cam ạ”
Gọi nước xong cô nhớ tới chiếc áo liền lấy chiếc túi đưa về phía anh
“Cảm ơn anh đã cho em mượn áo và cả chuyện tối qua nữa ạ”
“Không có gì, cứ coi anh là hiệp sĩ qua đường thấy người khó khăn mà giúp đỡ là chuyện thường tình…Nhất là..”
“???”
“Một mỹ nữ như em”
Kha Nguyệt biết anh đang cố gắng giúp không khí thoả mái hơn
“Anh chưa biết tên em”
“A, em tên Kha Nguyệt là sinh viên năm nhất trường H”
“Ừm”
Cuộc trò chuyện lại dừng lại giữa chừng, cả hai dường như không biết nên nói gì
“Còn anh?”- Kha Nguyệt lên tiếng
“Anh tên Bác Văn, hiện tại đang làm việc ở một công ty nhỏ”
“Vâng”
Hai người không hề quen biết trước đó, vậy mà lại có thể cùng nhau ngồi cả tiếng đồng hồ nói chuyện vui vẻ, hai người dường như có rất nhiều điểm chung
Đến trưa, Kha Nguyệt và Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-tinh-yeu/3486631/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.