Kha Nguyệt mang theo thân thể đầy vết xước, cô đau cả thể xác và tâm hồn, giữa màn đêm lạnh lẽo ngồi thu kình trong góc phòng nhỏ khóc thút thít như một đứa trẻ cô đơn:không biết bản thân nên làm gì để tim bớt đau hơn, khóc đến sưng mắt nhưng cơn đau vẫn khoing thấy dịu đi, hình ảnh và những kí ức về người ấy lại như thước phim tua chậm trong tâm trí bắt cô phải nhớ lại, như sát muối vào vết thương lòng
Trời gần sáng, tâm trạng ổn định hơn, Kha Nguyệt đi tắm sau đó xử lí vết thương một cách qua loa, dù gì vết máu cũng đã khô, cả người đau nhức, hai mắt nặng trĩu khiến cô không còn đủ sức xử lí vết thương một cách cẩn thận mà lên giường nằm ngủ
Không biết ngủ trong bao lâu, khi tỉnh dậy trời đã tối, với điện thoại thì thấy đã 8 giờ tối, hai người kia cũng chuẩn bị đi làm và đi học về, Kha Nguyệt nhanh chóng dậy nấu cơm để kịp hai người về sẽ có cơm ăn
Nấu nướng xong xuôi, Kha Nguyệt định ra ngoài mua chút đồ sinh hoạt, không ngờ lại chạm mặt hai người họ: vừa mở cửa phòng, hình ảnh đôi trai gái nắm tay nhau như cặp tình nhân yêu nhau được cô thu gọn vào mắt, Quân Hạo đang nắm chặt tay An Nhiễm đi trên hành lang dài, hai người dường như đang nói về một câu chuyện gì đó rất vui, cả hai đều mỉm cười vui vẻ, họ thấy cô chị liền theo phản xạ mà muốn rút tay ra khỏi tay anh, không nghĩ đến Quân Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-tinh-yeu/3486630/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.