Âm thanh phát ra vô cùng chính trực, chẳng hề mang một chút sắc thái mờ ám nào!
Bởi vì tới đây với tâm trạng thoải mái nên Giản Yên cũng không nghĩ nhiều liền thẳng thừng đồng ý. Cô cũng tò mò muốn biết không gian riêng tư của người đàn ông mình yêu sâu đậm sẽ là như thế nào!
Trong tâm trí của Giản Yên, Sở Vận Hoa lạnh lùng, khô khan cùng nguyên tắc. Thế nên phòng ngủ của anh có lẽ sẽ là sự phối hợp giữa những gam màu trầm tối giống như con người anh vậy. Thế nhưng khi cánh cửa to lớn mở ra, đập vào mắt cô chính là sự tươi mát, thanh bình, từ màu sơn cho đến nội thất trong phòng đều được tận dụng chủ yếu là màu xanh dương sáng.
Đó cũng là màu mà cô yêu thích nhất!
Bỗng dưng khoảnh khắc này, Giản Yên có cảm giác giống như bản thân đang ở trong chính căn phòng của mình vậy. Cô cứ ngẩn ra đứng đó, vô tình bỏ lỡ ánh mắt nặng trĩu thâm tình đối diện, sau đó liền nhanh chóng bị anh kéo mạnh vào lòng.
Hai người cứ mải mê ngắm nhìn đối phương, Giản Yên thấy rất rõ trong đôi mắt sâu hun hút của anh lúc này rõ ràng chỉ phản chiếu duy nhất hình bóng cô.
Mãi đến khi Giản Yên ý thức được bờ môi kiêu ngạo kia đang dần dần sát đến, cô mới giật mình vội vàng đẩy anh ra rồi luống cuống bước chân tránh qua một bên.
Tim đập thình thịch như trống bỏi, Giản Yên nặng nhọc chống hai tay lên chiếc bàn làm việc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-don-phuong/3485162/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.