Không Gia Đình
Nửa đêm, Ngô Cẩn Ngôn bức bối trèo lên sân thượng hưởng thụ gió 'độc'. Cô sợ bản thân khóc sẽ khiến Tần Lam bên cạnh nghe được và bị cười nhạo.
Ngồi được một lúc thì thiu thiu ngủ, vì khóc nhiều cho nên cơ thể trở nên mệt mỏi.
Tần Lam lúc này cũng đi lên, nhưng mãi đứng ở xa nhìn cô. Nàng biết, mới ngày đầu đã làm phật lòng Cẩn Ngôn rồi cho nên luôn mang theo cảm giác có lỗi trong người.
"Em..." Tần Lam ngập ngừng lên tiếng. "Trên này lạnh lắm...Em về phòng đi..."
Cẩn Ngôn mở mắt ra, trừng lên nhìn nàng.
Người kia hoàn toàn bị doạ sợ mà lùi lại một bước.
"Tôi chết cũng không cần chị quản." Cẩn Ngôn đứng dậy, lạnh nhạt đáp.
Nàng cúi đầu, dáng vẻ vô cùng thấp bé. "Em đừng nói quở..."
"Tôi quở tôi chứ chẳng có quở chị."
Cuối cùng, Tần Lam đành phải lặng nhìn bóng lưng của cô, thở dài một tiếng.
###
Buổi sáng chủ nhật nắng lên vô cùng chói mắt. Ngô Cẩn Ngôn mang tính khí của tiểu lão gia cho nên ngủ thẳng cẳng đến gần mười giờ sáng. Dù sao cũng không phải đi học, cô thậm chí nằm lăn lộn mong muốn tiếp tục ngủ tới chiều, tới tối.
Nhưng chẳng qua vì mỗi ngày, người làm trong nhà đều vô cùng náo nhiệt cho nên đó chỉ là mong ước nhỏ bé không tài nào thực hiện được của cô mà thôi.
Thời điểm cô xuất hiện dưới phòng khách thì Lâm Phương cùng Tần Lam đang tỉ mỉ cắm hoa. Cô nghe nói mẹ vừa mới đăng kí cho đứa con rơi kia học cùng trường với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-cua-chung-ta/273848/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.