Không thể làm thương tổn
Sau khi mang hết đống thú bông mà bản thân gắp được đem tặng, Ngô Cẩn Ngôn giữ lại con khỉ mà mình yêu thích, rón rén trở về nhà. Bởi vì hôm nay vui hơi quá cho nên hiện tại vẫn đang sợ sẽ phải ngủ ngoài vườn.
Cô đưa mắt nhìn vào trong rồi kinh ngạc.
Đã hơn mười một giờ rồi nhưng trong nhà vẫn còn sáng đèn.
"Không lẽ là bố về?" Cẩn Ngôn lầm bầm.
Lúc này, quản gia đang ngoài vườn nhận thấy sự hiện diện của cô cho nên rất nhanh mở cửa rào.
Cẩn Ngôn đi vào, mong chờ nhìn quản gia: "Bà ơi, bố con về rồi ạ?"
Quản gia Vương lắc đầu: "Con vào đi. Mẹ đang đợi con đấy."
Cô bé thấy kì lạ, song vẫn gật gù chạy một mạch vào.
Ngô Cẩn Ngôn trước tiên là nhìn thấy mẹ mình đang hiền dịu ngồi trên sofa, bàn tay vẫn đang chăm chú gọt trái cây. Nhưng thú thật, gần mười hai giờ đêm mà mẹ cô vẫn còn tâm trạng ăn trái cây thì cũng hơi kì lạ.
"Biết mấy giờ rồi không?" Lâm Phương mặc dù không dời mắt khỏi quả táo mình đang gọt vẫn có thể biết được con gái đang đứng trước mặt mình.
Cô cười hì hì. "Xe đạp của Tiểu Tân đột nhiên thủng lốp..."
Lúc này, Ngô Cẩn Ngôn mới để ý thấy một người lạ đang ngồi kế mẹ mình. Song, do quá ngạc nhiên trước sự xinh đẹp của cô gái ấy, cho nên cô bắt đầu cứng người.
Kì thực, nàng đối với cô vô cùng xinh đẹp, từ lần gặp đầu tiên.
Lâm Phương tuỳ tiện đá vào chân cô, nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-uoc-cua-chung-ta/273847/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.