Chương trước
Chương sau
Những này người của chi thứ căn bản cũng không nghĩ đến tôi lại đột nhiên phát tác, càng không nghĩ đến tôi có linh lực to lớn đến thế, nhất thời toàn bộ bị dọa cho sợ, thét lên tránh né những đồ vật đang rơi xuống từ trần nhà và trên tường.
Bối rối ban đầu qua đi, toàn bộ đại đường rơi vào cảnh hoàn toàn tĩnh mịch.
"Ồn ào đủ chưa?" thanh âm lạnh lùng từ tôi phát ra, "Còn làm loạn thì toàn bộ tất cả im miệng cho tôi."
Lần này không có bất kì người nào dám nói nhiều một câu, toàn bộ đần mặt ra tại chỗ, còn tôi chỉ là đứng đó chậm rãi liếc ánh mắt lạnh lùng sang Hạ Doanh đang đứng ngay đó, đồng thời linh lực tăng vọt đến tối cao, không khí phảng phất biến thành chất lỏng sền sệt, Hạ Doanh giờ đây cử động cũng khó khăn.
Tôi không ngừng tạo áp lực vô hình bằng quỷ khí quỷ khí, trực tiếp bức bách trước mặt Hạ Doanh. Hạ Doanh cả người run rẩy, rốt cục bịch một tiếng, ở trước mặt tôi mà quỳ xuống.
Hạ Doanh không cam tâm liều mạng muốn giãy dụa, nhưng với linh lực của cô ta ở trước mặt tôi, quả thực như lấy trứng chọi đá, không đáng giá nhắc tới.
"Thế nào, Hạ Doanh, cô còn muốn cùng tôi so thử sao?" Tôi điềm đạm, Hạ Doanh há mồm muốn nói cái gì, nhưng cô ta còn chưa mở lời, tôi lại lần nữa tăng linh lực, ép đầu của cô ta lắc sang hai bên.
Hạ Doanh sắc mặt vô cùng hoảng sợ, hiển nhiên không nghĩ tới mình sẽ dễ dàng bị tôi khống chế như vậy. Nhưng tôi lại không thèm để ý đến cô ta, lạnh lùng nói: "Đừng có nghĩ tới việc một lần nữa so tài, đám người các ngươi cút nhanh ra khỏi căn phòng này! Nhớ cho kỹ, chúng tôi đây là dòng đích dòng chính, các ngươi chỉ là chi thứ, đừng có mà quá phận!"
Lời buông ra chẳng lưu trình hay nể nang, nhưng mấy người chi thứ kia sắc mặt toàn bộ đều nhợt nhạt, nhưng trước một An Tố linh lực áp người là tôi trước mặt, họ chẳng dám nói thêm gì nữa, chỉ xám xịt đi.
Cho tới khi người của chi thứ đã rời đi hết, tôi đột nhiên nghe thấy sau lưng bịch một tiếng, quay đầu lại, liền thấy nhị trưởng lão nằm ở trên bàn, che ngực, sắc mặt đau khổ nhăn nhúm lại.
Nhị trưởng lão! Tôi mau chóng tới đỡ lấy ông, cảm giác được thân thể của ông đã suy yếu trầm trọng.
Xem ra đại trưởng lão nói không sai, ngay cả đại trưởng lão đều đã chống cự hết nổi, nhị trưởng lão tu vi thấp hơn càng thêm khó khăn ráng chống đỡ.
Trong lòng tôi cảm thấy run rẩy..
Hai vị trưởng lão này đều liều mạng bảo vệ Hạ gia, tôi thật sự nếu không cố gắng một chút, thật là có lỗi với bọn họ.
"Xem ra lão đại đã đem tu vi của hắn cho ngươi cả rồi." Nhị trưởng lão ngẩng đầu nhìn tôi, thấp giọng nói.
Tôi nhẹ gật đầu.
Nhị trưởng lão không nói thêm gì nữa, chỉ là hai mắt nhắm nghiền, đáy mắt hiện lên một tia sầu bi.
Tôi biết đại trưởng lão với nhị trưởng lão, mặc dù nhìn bề ngoài đối với nhau nhàn nhạt, nhưng kỳ thật hai người ngoài tình máu mủ còn có tri giao lâu năm, cho nên nghe tin đại trưởng lão chết khẳng định ông cụ trong lòng cũng không dễ dàng gì.
Nhưng ông cụ cũng không nói gì thêm, bỗng dưng lại mở mắt nhìn về phía tôi: "Đại tiểu thư, cô bây giờ định làm như thế nào?"
Trên đường từ phòng Đại trưởng lão đi ra đây, tôi đã tự hỏi mình vấn đề này. Tôi cảm thấy thay vì chờ đợi người của chi thứ ra tay, khiến mình rơi vào thế trở tay không kịp, chi bằng mình chủ động thiết hạ một cái bẫy, dẫn dụ bọn họ xuất thủ.
Tôi nói ra ý nghĩ, nhị trưởng lão lập tức gật đầu, nhưng hỏi tôi: "Nhưng chúng ta muốn thiết hạ bẫy gì?"
Kế hoạch của tôi kỳ thật rất đơn giản, chính là tôi giả bộ bị thương, để người của chi thứ cảm thấy bọn họ có cơ hội để lợi dụng được, sau đó ra tay với chúng ta, chúng ta thừa cơ một mẻ hốt gọn.
Nói xong kế hoạch, tôi lại bổ sung: "Đại trưởng lão đã quy tiên, trước mắt đừng để người của chi thứ biết, đặc biệt chuyện tôi kế thừa tu vi của người. Chúng ta tung tin tôi bị thương, lại thuận tiện đem tin đại trưởng lão chết tung ra sau đó, mới có thể giữ vững tinh thần dẫn dụ người của chi thứ ra tay."
Nhị trưởng lão gật đầu: "Kế hoạch này hoàn toàn chính xác có thể thực hiện, nhưng vấn đề duy nhất, là cần một thời cơ."
Nhị trưởng lão nói không sai, tôi cũng đang suy nghĩ vấn đề này, nhưng tôi còn chưa kịp suy nghĩ, lại đột nhiên nghe thấy nhị trưởng lão mở miệng.
"Đại tiểu thư, có phải cô đang thu thập chín dạng Thần khí?"
Tôi hiện tại không bất ngờ nếu nhị trưởng lão biết tôi đang thu thập Thần khí, bởi vậy cũng không có ý che giấu, lập tức nhẹ gật đầu.
"Vậy thì thật là tốt, trong tay ta có tin tức của một loại, cô trực tiếp đi tìm nó, sau đó ta ở đây tung tin, nói trong quá trình đi tìm Thần khí đã chịu trọng thương, lại đúng lúc đó để bọn họ điều tra tin tức đại trưởng lão qua đời, cứ như vậy, người của chi thứ khẳng định sẽ nhịn không được mà động thủ."
Kế hoạch của ông cụ đích thật là hợp lý nhất, nhưng trong này một lỗ hổng, liền nhíu mày, "Nhị trưởng lão, nếu như tôi không ở nơi này, bọn họ sau khi biết tôi bị thương, liền gây khó dễ cho người thì sao?"
Tình huống hiện tại của ông cụ không nắm ưu thế, tôi sợ ông sẽ xảy ra chuyện, nhưng không nghĩ nhị trưởng lão lại chỉ là cười cười, "Bọn hắn đương nhiên sẽ ra tay đối phó ta, e rằng sẽ trực tiếp muốn lấy mạng của ta. Nhưng thế thì có sao? Chỉ có ta chết rồi, bọn hắn mới cho là mình có thể đoạt lấy quyền lực của nhà họ Hạ, đến lúc đó liền thừa dịp thời điểm bọn họ đắc ý, ngươi đột nhiên trở lại, trực tiếp giết bọn hắn trở tay không kịp, đây không phải cơ hội tốt nhất sao?
Tôi ngây người, không nghĩ tới nhị trưởng lão trong kế hoạch này dự định hi sinh bản thân mình, vừa há miệng muốn khuyên ông, nhưng ông chỉ là đưa tay, ngăn cản lời tôi muốn nói.
"Đại tiểu thư, cô cũng đã trông thấy, thân thể này của ta vốn chèo chống không được bao lâu nữa, kéo dài hơi tàn, chi bằng để ta chết có ý nghĩa còn hơn."
Không ngờ chỉ trong một ngày, tôi đối mặt với sự ra đi của đại trưởng lão cùng nhị trưởng lão như vậy.
Thấy nhị trưởng lão bộ dạng kiên định như vậy, biết mình nói thêm cái gì cũng đều là phí công, đành phải gật đầu, thấp giọng nói: "Nhị trưởng lão, bất luận như thế nào, đôi khi chống đỡ thêm được một hồi cũng tốt."
Nhị trưởng lão không quan trọng khoát tay áo, "Tốt, để ta nói cho cô biết chuyện liên quan tới món Thần khí kia đang ở nơi nào."
Nghe nhắc đến Thần khí, tôi liền chỉnh đốn ngay ngắn thần sắc.
"Thần khí ta muốn nhắc đến, chính là Khổn Tiên Thằng"
"Khổn Tiên Thằng?" Tôi đột nhiên sửng sốt.
Liên quan tới chín loại Thần khí, Hạ Lẫm cũng sớm đã nghe qua, trong đó Khổn Tiên Thằng tôi nhớ rõ ràng là một thần khí trong tay của Ninh gia. Nhị trưởng lão sao lại để tôi đi tìm người Ninh gia lấy Thần khí, đây không phải tự tìm đường chết sao?
"Nhị trưởng lão." Tôi nói thẳng ra nghi hoặc trong lòng, "Khổn Tiên Thằng không phải đang ở trong tay Ninh Gia hay sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.