Chương trước
Chương sau
Tôi cắn môi, không nói gì, trầm mặc một lúc, rốt cục mở miệng nói: "Thật xin lỗi, đại trưởng lão."
Thì ra đại trưởng lão hôm nay là lấy tâm tình này tới kiểm tra tôi. Ông nhất định hi vọng tôi có thể lấy lợi ích nhà họ Hạ đặt lên hàng đầu, vì họ Hạ mà tận tâm tận lực, nhưng hết lần này tới lần khác tôi để ông thất vọng. Mặc dù tôi không chút nào hối hận về quyết định của mình, nhưng vẫn rất muốn nói một tiếng xin lỗi với ông.
Đã có lúc, tôi hoài nghi ba vị trưởng lão tính cách có vấn đề, nhưng tôi cho tới bây giờ đều chưa từng hoài nghi tâm huyết của ông đối với họ Hạ.
Ròng rã chín trăm năm, mặc dù bất lão bất tử là điều mà rất nhiều người tha thiết ước mơ, nhưng làm thành viên của Hạ gia, hai năm này tôi thấy rõ ràng, bọn họ cái gọi là trường sinh bất lão căn bản cũng không có hưởng thụ, hoàn toàn chính là dốc hết toàn lực vì Hạ gia.
Trước khi tôi ra đời, bọn họ liều mạng muốn tạo ra một đích nữ bát tự thuần âm, mệnh cách cứng cỏi; khi tìm thấy tôi sau này, bọn họ lại phí hết tâm tư bồi dưỡng tôi. Từ đầu tới cuối trong lòng của bọn họ chỉ có Hạ gia, không có một chút tư lợi.
Nói thật, tôi thật lòng vì trách nhiệm và nghĩa vụ với gia tộc mà kính trọng bọn họ, nhưng từ đáy lòng thì vô cùng kính nể.
"Không phải xin lỗi". Đại trưởng lão hiển nhiên nhìn mặt là biết tôi đang suy nghĩ gì, thản nhiên nói, "cô có sự kiên định của cô, kiên định như vậy quá tốt. Cô bảo vệ tình cảm của mình, cũng giống như ta bảo vệ Hạ gia tộc, dù sao cũng tốt hơn người một cái kiên định cũng không có."
Tôi cũng không tiếp tục nói, chỉ là nhìn về phía đại trưởng lão lập tức: "Đại trưởng lão, người cần tôi làm cái gì ạ?"
"Ta cần ngươi tiếp quản toàn bộ Hạ gia." Đại trưởng lão không chút dài dòng, nói thẳng ra dụng ý của mình.
Tôi đương nhiên muốn đáp ứng, thế nhưng nhìn thấy mình mềm nhũn vô lực, tôi đột nhiên ý thức được cái gì, hàng lông mày nhíu chặt, "Đại trưởng lão, tôi đương nhiên muốn nghe theo người, thế nhưng dựa vào năng lực của tôi bây giờ... Chỉ sợ sẽ có chút phí sức."
Nếu như hôm nay tôi không bị mất đi linh lực, cố gắng thêm một chút sức lực, có lẽ tôi còn có thể đối phó với đám người chi thứ này, nhưng giờ tôi mất đi tu vi, hoàn toàn không biết nên đối phó với người của họ như thế nào cho phải.
Cùng lúc đó, tôi lại cực cảm thấy kỳ quái, tôi mặc dù đã hiểu được vì sao đại trưởng lão sẽ thăm dò tôi vào hôm nay, nhưng vẫn không hiểu…
Ông ấy vì sao lại sử dụng loại hình phương pháp thăm dò cực đoan như vậy? Đồng thời tại thời khắc sống còn, "giúp" tôi rút ra tất cả quỷ khí, phải biết rằng một khi rút ra quỷ khí, tôi một chút tu vi cũng không còn, có muốn lại phải bắt đầu lại. Mà bây giờ đại trưởng lão, hiển nhiên đã không còn có thể đợi thêm tôi lần nữa.
Đại trưởng lão liền cười nhạt một tiếng, dường như lại đoán được ý tôi, nói: "Cô yên tâm, ta đã đem đây hết thảy giao đến tay cô, tất nhiên sẽ chuẩn bị thật tốt cho cô."
Dứt lời, tôi còn chưa kịp hỏi chuẩn bị cái gì, đại trưởng lão lại đột nhiên đi đến bên cạnh tôi, một chưởng bổ về phía tôi đóng linh lực.
Đại trưởng lão ra tay nhanh như chớp, tới mức Tiết Xán ngay bên cạnh cũng không kịp phản ứng. Anh liền đứng dậy, vừa định ngăn cản đại trưởng lão, nhưng đột nhiên ý thức ông ấy muốn làm gì, biến đổi sắc mặt, cuối cùng là thu tay về.
Thời điểm ông ấy lao về phía tôi, tôi bản năng muốn phản kháng, nhưng hết lần này tới lần khác trên người tôi bây giờ một chút khí lực cũng không có, căn bản không thể nào phản kháng, cuối cùng chỉ có thể cho bàn tay của ông ấy rơi xuống trên đầu của tôi.
Rất nhanh, tôi liền ý thức được đại trưởng lão cũng không phải muốn thương tổn tôi, bởi vì tại nơi tay ông đặt trên đầu tôi, nháy mắt, tôi đột nhiên cảm thấy một cỗ linh lực mạnh mẽ truyền tới.
Tới giờ phút này, khi đã hiểu ông ấy đang làm cái gì, dù muốn nói câu "Đừng" cũng không kịp nữa, càng ngày càng nhiều linh lực từ phía ông cụ chảy vào tôi, kéo dài không dứt.
Cùng lúc đó, đôi tay mềm mại vô lực lúc này đột nhiên có sức mạnh. Nhưng đại trưởng lão thân thể lập tức khô héo hư thối, tốc độ rõ rệt tới mức có thể nhìn bằng mắt thường.
Tôi rốt cục chịu không nổi nữa, nước mắt rưng rưng lưng tròng.
Không thể nghĩ tới đại trưởng lão vậy mà lại vì tôi, à không, vì Hạ gia, làm đến nước này.
Tôi hiện tại cuối cùng cũng đã rõ, vì sao ông cụ lại vì thăm dò tôi mà hủy một thân tu vi của tôi.
Bởi vì từ khi bắt đầu liền đã quyết định sẽ đem hết tất cả tu vi của ông cho tôi.
So với tu vi ngàn năm của ông, chút đỉnh 2 năm tu luyện của tôi cùng với thiên bẩm, thì không đáng tính.
Từng chút linh lực cuối cùng đang rót vào trong cơ thể tôi, tôi cảm giác được thân thể của mình đặc biệt mạnh mẽ vô tận, thậm chí phảng phất sự mạnh mẽ chưa từng có, huyết mạch dường như căng tràn.
Đương nhiên, đại trưởng lão lúc này đã biến thành một bộ thây khô.
Cho tới điểm linh lực cuối cùng đưa vào trong cơ thể tôi, ông ấy rốt cục cũng không chịu nổi, cả người ngã xuống.
"Đại trưởng lão!" Tôi tranh thủ thời gian đứng dậy, muốn đỡ lấy ông, vừa đụng phải thân thể ấy, chợt cảm thấy giống như lá vàng mùa thu khô héo, khí lực toàn bộ tản mát ra, cuối cùng tôi nhìn thấy một cỗ bóng màu trắng từ thân thể của ông cụ bay lên.
Tôi biết đại trưởng lão thân xác bị hủy không thể giữ được, hiện tại đang xuất hồn phách.
Đại trưởng lão quỷ khí cùng linh khí toàn bộ đem cho tôi, bởi vậy hồn phách lúc này cực kỳ yếu ớt, mỏng manh, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể tan ra.
"Tốt, một thân tu vi này của ta đã toàn bộ đem cho cô." Đại trưởng lão thản nhiên nói, thần sắc bình tĩnh.
Nhưng tôi cả người cũng không thể bình tĩnh.
Đại trưởng lão nếu như chỉ hủy thân xác, tất nhiên là không vấn đề gì, mấu chốt là ông ấy đã đem tất cả tu vi của mình cho tôi, bây giờ hồn phách của ông cũng chỉ là một cô hồn dã quỷ bình thường, tôi chỉ cần hơi dùng sức, liền có thể đem hồn phách của ông mà đánh tan.
Đại trưởng lão căn bản không thèm để ý bộ dạng hư nhược hiện tại của mình, chỉ tiếp tục nói: "Hồn phách của ta không thể chèo chống được quá lâu, ngay bây giờ ta sẽ đem tất cả sự tình nói cho cô một cách rõ ràng."
Tôi biết đại trưởng lão nói không sai, thế là cố nén trong lòng bi thương, chỉ là cắn môi gật đầu, "Đại trưởng lão người cứ việc căn dặn."
"Hiện tại tình hình nhà họ Hạ ta, cô hẳn cũng thấy rõ, ta mặc dù trước đó không nói rõ cho cô, nhưng rõ ràng dòng chính cùng chi thứ giờ đây mâu thuẫn đã không thể cứu vãn, mặc dù bọn họ không trắng trợn công khai bất hòa với bọn ta, nhưng bọn họ luôn thèm khát nhằm vào quyền lực của họ Hạ. Cho nên cô nhất định phải ra tay trước, nghĩ biện pháp triệt để trị bọn họ."
Hồn phách của Đại trưởng lão càng ngày càng trở nên trong suốt, lời ông nói ra cũng càng lúc càng nhanh, "Đám người chi thứ kia, Tam trưởng lão cùng Hạ Doanh là vấn đề lớn nhất, cho nên cô nhất định phải tập trung đối phó hai người bọn họ. Có thể đến hỏi nhị trưởng lão để xin sự hỗ trợ. Nhị trưởng lão thân thể so với ta kém một chút, nhưng hắn không đem linh lực cho đi, cho nên hẳn còn có thể chống đỡ thêm mấy tháng."
Đại trưởng lão nói xong lời này, hồn phách đã ngày càng mỏng manh, dường như sắp biến thành một đoạn sương trắng. Tôi muốn dùng quỷ khí để thay ông ngưng tụ hồn phách, không ngờ ông đưa tay lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.