Chỉ từng ấy chữ đơn giản nói ra miệng người tôi yêu thương nhất, nước mắt tôi cứ như vậy không ngừng tuôn trào, tay tôi nắm chặt lấy áo sơ mi trên ngực Tiết Xán, mãi mới nghẹn ngào: "Em tin tưởng anh." Đúng vậy, em phải tin tưởng anh Mấy năm nay, em đều ngu ngốc chưa từng toàn tâm toàn ý tin tưởng anh, nhưng lần. này em chắc chắn sẽ tin tưởng anh, anh nói anh sẽ mãi mãi ở bên em, em thật sự tin điều đó vô điều kiện. Cũng giống như anh nhiều năm như vậy, cũng vô điều kiện ở bên em, chưa từng rời khỏi em. "Ngủ đi, An Tố." Tiết Xán cúi người xuống, đôi môi lạnh như băng chạm nhẹ vành tai tôi, thấp giọng nói, hơi thở trong lời nói thổi nhẹ qua tại tôi, làm tôi cảm giác hơi chút xốn xang. Tôi nhắm mắt lại, cảm giác cơn buồn ngủ đang kéo tới, giây cuối cùng trước khi đi ngủ, tôi chỉ lẳng lặng tâm sự với bản thân... An Tố, trên thế giới không có điều gì có thể tách Tiết Xán xa mày, chỉ cần mày tự mình hiểu điều này, thì chẳng cần sợ sệt bất cứ chuyện gì... Tôi không biết mình ngủ từ lúc nào, lúc tỉnh dậy chỉ cảm nhận bên cạnh có thứ gì độ mềm mại, tất nhiên không phải thân thể Tiết Xán. Tôi bỗng bừng tỉnh, nhìn sang bên cạnh, mới phát hiện ra mình đang ôm tấm chăn bông cuộn tròn lại, thay cho chỗ nằm của Tiết Xán. - Tiết Xán! Trong đầu tôi mọi thứ như muốn nổ tung, lập tức với người nhìn điện thoại di động. trên bàn cạnh giường ngủ, đã là 2 giờ chiều. Tôi la lên, nhảy ra khỏi giường, vội vã ra khỏi phòng và chạy lao vào mật thất bên trong. Đọc truyện hay tại ~ T R U M T R U Y E N .CO M ~ Vừa vào mật thất, tôi liền ngửi thấy một mùi thuốc nồng đậm, chính là thuốc định hình lại hồn phách. Chẳng qua, mùi thuốc này so với hôm qua đã có chút khác biệt, tôi nhất thời hiểu ra điều gì, sắc mặt tái nhợt, đau lòng che miệng, muốn kêu thảm thiết nhưng tôi.. tôi thực sự không nói nên lời. Cả người tôi đều run rẩy, từng bước đi vào mật thất, lúc này tôi mới nhìn thấy một cái bình lớn, bên trong nước thuốc đang không ngừng sủi bọt. Hồn phách mẹ và Hạ Lẫm đều đang đứng bên cạnh bình, thấy tôi đi tới, hai người bọn họ chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt trấn an, không nói thêm điều gì. Tay tôi che miệng mình thật chật, tôi sợ mình sẽ khóc thành tiếng. Tiết Xán đã đi vào trong nước thuốc rồi. Anh đã đưa ra lựa chọn từ ban đầu, cố ýdùng vận tốc của mình khiến tôi ngủ say. Để rồi trước khi tôi tỉnh lại, anh đã tự mình đưa ra quyết định này, tự mình đối mặt và bắt đầu cuộc hành trình đầy nguy hiểm này mà không dám để tôi thấy điều đó. Tất cả mọi thứ, trước khi tôi kịp sẵn sàng, anh đã bắt đầu. Thời gian từng phút từng giây trôi qua, lần đầu tiên tôi cảm giác được thời gian gần như muốn chết đứng tại chỗ, tôi cứ bần thần đứng đó đếm hết trong bình thuốc này có bao nhiêu bong bóng sinh ra rồi tan vỡ. Tôi biết Tiết Xán ở trong bình nước thuốc này đau đớn ra sao, hồn phách của anh đang chịu đựng sự tra tấn đến cùng cực đau đớn, nhưng chỉ có tra tấn như vậy mới có thể làm cho anh hủy diệt, chỉ có sự hủy diệt mới có thể khiến anh hồi sinh, chỉ có hồi sinh, chúng ta mới có thể thiện trường địa cửu bên nhau tồn tại lâu dài như trời với đất Hạ Lẫm ban đầu đã nói cho tôi biết, quá trình hủy diệt hồn phách thủy dược này tận cùng thống khổ, cần phải tiến hành đủ một giờ mới có thể để tiêu tan hồn phách hóa thành hư có, sau đó chúng tôi mới có thể hòa tan lưu quang lô tan chảy, kết hợp năng lượng bên trong dược thủy, một lần nữa ngưng tụ thành hơi hồn Trước khi tôi tới, nước thuốc của Tiết Xán cũng đã tiêu tan hơn nửa hồn phách của anh, sau một khoảng thời gian trôi qua, tôi nghe mẹ bỗng dưng mở miệng: "Được rồi.” Mẹ vừa dứt lời, Hạ Lẫm lập tức từ bên. cạnh cầm Lưu Quang Lô, ném vào bên trong cái bình thuốc khổng lồ kia. Trong phút chốc, tôi cảm thấy từng tế bào trong cơ thể mình đều căng thẳng. Tôi biết, đây là giờ khắc mấu chốt quan trọng nhất của thuật pháp này, Tiết Xán cuối cùng sẽ hoàn toàn rời xa tôi, hay sẽ bắt đầu một hành trình mới, tất cả chỉ trông mong vào giờ khắc này Trước khi lưu quang lô tiến vào nước thuốc, bong bóng trong nước thuốc càng kịch liệt, tôi thấy trong lò thuốc kim loại từng chút từng chút bị hòa tan, trong đó luồng linh lực khổng lồ chậm rãi thâm nhập vào trong bình thuốc. Trong nháy mắt lưu quang lô đã hoàn toàn hòa tan, tôi cảm giác nguồn linh lực trong bình thuốc bỗng dưng tăng vọt, ánh sáng hiện lên! Tôi thấy mẹ cùng Hạ Lẫm nhanh chóng đứng ở hai bên bình thuốc, trong miệng lẩm nhâm niệm chú, theo tiếng niệm chú của hai người, cỗ linh lực kia bị khống chế bởi chú ngữ đang niệm, nhanh chóng như nước chảy dưới chậm rãi xoay quanh mép bình thuốc, không ngừng xoay chuyển ngưng tụ, tựa như một vòng xoáy, chậm rãi hội tụ thành từng luồng nhỏ trong đó. Nhìn cảm giác được trong một đoàn ánh sáng nhỏ tản mát ra quỷ khí yếu ớt, cả người tôi đều ngây ngẩn cả người. "Tiết Xán." Tôi lẩm bẩm một câu, bước chân đã không tự chủ được đi về phía trước. - Đứng lại! Hạ Lẫm ở phía sau tôi hét to một tiếng, tôi dường như bị xối một gáo nước lạnh, chợt bừng tỉnh, không dám nhúc nhích, đứng tại chỗ, tiếp tục nhìn chằm chằm vào từng luồng ánh sáng nhỏ đấy. Lúc này mẹ cùng Hạ Lẫm còn không ngừng niệm chú trong miệng, dưới sự khống chế của vài câu chú ngữ cuối cùng, một luồng ánh sáng cuối cùng cũng ngưng tụ thành hình dạng. Đó là một hồn phách bé nhỏ, nhìn qua giống như một tiểu hài đồng năm sáu tuổi. Quỷ khí trên người vô cùng yếu ớt. Lúc này những luồng ánh sáng này cũng dần phai mờ, tôi lại nhìn thấy trong bình thuốc lại lềnh bềnh một ít bong bóng khí, một thân thể chậm rãi từ bên trong bình thuốc đứng lên. 01:28 Mẹ lúc trước đã nói cho tôi biết, thuốc này ngoài việc giúp Tiết Xán một lần nữa ngưng tụ làm hồn phách, nó còn có thể ngưng tụ thân thể anh một lần nữa. Nói cách khác, thân thể Tiết Xán cũng thay đổi, thay đổi thành dáng vẻ có thể chứa được hơi hồn của anh tốt hơn. Mẹ cũng đã nói qua, sau đó theo chúng tôi không ngừng tìm ra chín kiện pháp khí, để linh hồn Tiết Xán không ngừng trưởng thành thành ba hồn sáu phách, thân thể này cũng sẽ theo đó sinh trưởng, không ngừng thích ứng với hồn phách của Tiết Xán. Thân thể trong lò thuộc rất nhanh, liền đứng dậy hoàn toàn Nhìn thấy chuyện thân thể kia, tôi nhất thời ngây ngẩn cả người. Tuy rằng lúc trước tôi đã nghĩ tới, việc chứa đựng một hồn phách nhỏ bé như hơi hồn, thân thể này khẳng định sẽ không giống Tiết Xán lúc trước, có thể là thân thể của một nam tử trưởng thành, nhưng tôi không ngờ thân thể này lại nhỏ như vậy... Nhỏ... Vâng, ngoại trừ tính từ "nhỏ", tôi hoàn toàn không thể tìm thấy một tính từ khác, có thể mô tả cơ thể trước mắt này. Thân thể này nhìn qua chính là dáng vẻ của một tiểu hài đồng khoảng 6 tuổi, phấn chấn, nhưng nếu nhìn kỹ, còn có thể nhìn thấy dáng vẻ của Tiết Xán từ trong khuôn mặt này. Đôi mắt to, lông mi dài, mũi nhỏ cong và đôi môi phấn nhẹ. Cả khuôn mặt nhìn lại, đều giống như một quả đào mật ong làm cho người ta nhìn liền muốn chạy lại nhéo một cái cắn một miếng. Tôi còn chưa kịp nhìn đã mắt cái dáng vẻ đáng yêu trước mắt này, đột nhiên thấy khiếp sợ, tôi thấy một linh hồn màu vàng bé xíu đã rơi vào trong thân thể bé nhỏ xinh của tiểu Tiết Xán.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]