Chương trước
Chương sau
Trong lòng như thắt lại, tôi vội quay lại, và thấy một bóng người mảnh mai đang đứng sau lưng.
Tim tôi chợt chùng xuống.
Đó là Hạ Doanh.
Không có gì ngạc nhiên khi Hạ Doanh xuất hiện trong mật thất, dù sao cô cũng là ứng viên của nhà họ Hạ, và là một trong số ít người nhà họ Hạ được vào mật thất.
Tôi cảm thấy hơi bối rối, nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại.
Tôi trầm mặc đem quyển sách vừa rút ra sau lưng, giả bộ bình tĩnh nói: "Hạ Doanh,Cô cũng tới mật thất luyện công sao?"
“Ừ.” Mộ Doanh thái độ đối với tôi vẫn không thiện cảm như vậy, cô ấy thản nhiên đáp, không tự chủ nhìn chằm chằm về phía sau tôi, “Này cô, cô cầm trên tay cuốn sách gì vậy?
Tay tôi hơi run, nhưng tôi nhanh chóng giễu cợt: "Tôi có cuốn sách gì thì liên quan cô sao? Tôi cần báo cáo với cô à?"
Thái độ kiêu ngạo của tôi thực sự làm chệch hướng sự chú ý của Hạ Doanh. Cô ấy đến đây để thăm dò gì sao? "
Tôi chế nhạo, "Chuyện này liên quan gì đến cô?"
“Đương nhiên có chuyện.”Hạ Doanh đột nhiên đắc thắng nở nụ cười. “Cô không biết chuyện gì sao?, ngươi lần sau làm giám khảo của cô sẽ là tôi sao?
Tôi đã rất ngạc nhiên.
Nếu tôi muốn thoát khỏi lời nguyền của Hạ gia, tôi phải chứng minh được trình độ tu luyện của bản thân và trở thành người đứng đầu của Hạ gia, vì vậy trong mỗi bài kiểm tra, tôi thực sự chiến đấu chống lại người của Hạ gia.
Trong bài trắc nghiệm lần trước, tôi là tu sĩ ở Trấn Tà Tự, trong Hạ gia, tu sĩ họ Hạ ở Trấn Tà Tự mạnh hơn một cấp so với tu sĩ khác ở đây, và cô ấy là ứng cử viên, Hạ Doanh.
“Thật không?” Tôi không quan tâm đến nó, tôi chỉ nhẹ nhàng nói.
“Lần này sẽ là so sánh: thuật số và bói toán, tôi thật không biết cô có thể làm được không?.” Hạ Doanh che miệng cười, “Cô thật là không biết người biết ta, tôi từ trước đến nay đã được Tam trưởng lão khen ngợi về tài năng này.. "
Tôi lạnh lùng nhìn Hạ Doanh, thật sự không biết vì sao nữ nhân này lại có ác cảm với tôi như vậy.
“Tam trưởng lão đã đồng ý cùng Đại trưởng lão rồi.” Thấy tôi im lặng, Hạ Doanh mới nói tiếp, “Nếu lần này thắng, tôi sẽ cho phép trục xuất cô ngay lập tức, và trực tiếp phát ra lời nguyền.”
“ Cô nói cái gì?” Bây giờ, tôi cuối cùng cũng thay đổi sắc mặt.
Tôi biết rằng, đứng đầu là Tam trưởng lão, các nhánh thay thế từ lâu đã muốn rời khỏi Hạ gia, nhưng không ngờ bọn họ lại nóng nảy trực tiếp đưa ra yêu cầu này.
Mắt tôi chớp chớp.
Những người trong nhánh chính luôn nghĩ rằng chỉ cần tìm thấy tôi, một cô gái thuần âm, một đời chăm chỉ thì dù có lời nguyền hay sự tranh giành giữa phe trực hệ và phe nào cũng sẽ được hóa giải.
Nhưng rõ ràng, không phải lúc nào cũng vậy.
Sự trở lại của tôi không những không giải quyết được mâu thuẫn giữa nhánh chính và nhánh thay thế, mà còn làm cho mâu thuẫn trở nên trầm trọng hơn.
Vốn dĩ, nếu là Hạ Doanh, con gái của gia tộc thay thế, người đã giải được lời nguyền và trở thành người cao nhất trong toàn bộ quá trình tu luyện của Hạ gia, thì địa vị của gia tộc thế chấp chắc chắn sẽ được nâng lên, thậm chí có thể thay thế họ trực tiếp.
Nhưng tiện thể, tôi về rồi, tài sản mà dòng họ nhánh dưới chẳng được gì, không ghét cũng có ác cảm, tất nhiên họ nóng lòng muoona rời đi, dù sao lời nguyền cũng dễ dàng tháo gỡ cho họ.
“Hì hì, xem ra lão tử không có nói cho ngươi. ”Hạ Doanh vui vẻ cười nói: “Vì sợ cô quá căng thẳng, nhưng là cô không nên căng thẳng, bởi vì...”
Vừa nói xong, khuôn mặt cô ấy đột nhiên méo mó, nhìn tôi chằm chằm, "Bởi vì cô không bao giờ có thể đụng vào tôi!"
Tôi không thèm để ý tới Mộ Doanh, chỉ là khẽ liếc cô ấy một cái, bất lực nói: "Hạ Doanh, cô tại sao lại ghét bỏ tôi như vậy?"
Hạ Doanh không ngờ tôi lại đột nhiên hỏi cô ấy như vậy, cô sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó, hai tay nắm chặt lại, khuôn mặt xinh đẹp có chút ngỗ ngược, “Đừng có đùa giỡn với tôi! Tại sao tôi lại ghét cô ư?! Cô không hiểu thật sao! "
“Tôi thực sự không hiểu.” Tôi trông vô tội.
Thấy tôi như vậy, Hạ Doanh càng khó chịu, mắng tôi: "An Tố! Cô đã lấy hết của tôi! Cô còn mặt mũi hỏi tại sao tôi lại hận cô ư!"
Vừa sững sờ, lại nghe Hạ Doanh tiếp tục mắng: "Tôi từ nhỏ đã tu luyện thành công huyền thuật! Mọi người đều nói, tôi là người có tư cách tốt nhất trong tất cả các ứng cử viên, có lẽ tôi là người có thể giải quyết lời nguyền của gia tộc! Nhưng là cô! Ngay khi cô xuất hiện, tôi liền không còn gì cả! Cô tại sao muốn trở về? Tại sao lại về để lấy đi vị trí của tôi! "
Tôi nhìn Hạ Doanh, sửng sốt.
Thật sự không ngờ Hạ Doanh lại nghĩ như vậy.
Ngươi biết không, trở thành người được lựa chọn của Hạ gia, muốn giải được lời nguyền nghĩa là phải ăn Bách Thạch Tán, từ đó trở thành linh hồn bất tử, chỉ có thể tiếp tục tu luyện và theo đuổi huyền thuật cao hơn.
Không có bản ngã, không có cuộc sống, và không có hạnh phúc nào cả.
Tôi không ngờ rằng tất cả những điều mà tôi không muốn tham gia và muốn tránh né lại vẫn háo hức với một người khi còn nhỏ tuổi.
Tôi nhìn Hạ Doanh, đột nhiên cảm thấy cô ấy rất đáng thương.
Cô ấy từ nhỏ đã được huấn luyện trở thành một ứng cử viên, mỗi ngày đều là phải rèn luyện và sửa đổi số phận của mình, cuộc sống có lẽ chẳng có ý nghĩa, niềm vui gì khác, nên khi tôi xuất hiện lấy đi mọi thứ của cô ấy, cô ấy sẽ rất tức giận.
“Tôi xin lỗi.” Tôi nói nhỏ.
Hạ Doanh vốn là tức giận muốn nói gì đó với tôi, nhưng tôi đột nhiên xin lối, khiến cô ấy có chút bất ngờ.
“Tôi không cố tình lấy hết mọi thứ của cô.” Tôi nhẹ nhàng nhìn cô ấy, “Tất cả những điều này không phải là điều tôi muốn, nhưng tôi mong em hiểu rằng dù không trở thành người được lựa chọn thì cuộc sống của em cũng không mất đi ý nghĩa của nó. "
Nói xong, tôi nhanh chóng rời khỏi căn phòng bí mật, và thời lặng lẽ giấu quyển sách trong tay.
Tôi không trở về phòng, mà trước tiên đi tìm Hạ Lẫm đưa cho hắn quyển sách ma thuật này.
“Chị chưa học qua nó, nên nếu em luyện cái này, rất có thể sẽ bị lời nguyền.” Tôi nhìn Hạ Lẫm với vẻ mặt lo lắng, “nhưng em yên tâm,chị sẽ chăm chỉ luyện tập huyền thuật càng sớm càng tốt vì vậy em không phải chịu bất kì nguy hiểm nào.”
Bất cứ người nào trong nhà họ Hạ, chỉ cần có một phương diện siêu hình nào đó dưới quyền tôi, anh ấy có thể luyện tập an toàn mà không bị nguyền rủa. Tuy nhiên, tôi chỉ mới bắt đầu tìm hiểu được năm thuật, tôi thực sự sợ rằng Hạ Lẫm sẽ bị nguyền rủa.
“Được.” Hạ Lẫm vẫn vẻ mặt nhàn nhạt vươn tay cầm lấy quyển sách trong tay tôi, nhưng tôi chỉ giữ chặt không buông.
“Tại sao…hay chị đưa cho người khác đi luyện cái này?” Tôi do dự, “Không phải là em hay người nhà họ Hạ.”
Tôi thực sự lo lắng cho Hạ Lẫm, tuy rằng rất muốn cứu Tiết Xán, nhưng nếu chuyện này khiến Hạ Lẫm gặp nguy hiểm thì tôi thực sự không muốn chút nào.
“Đừng lo lắng.” Hạ Lẫm vẫn là bình tĩnh, đột nhiên giơ tay sờ sờ đầu của tôi, “Chị yên tâm,em sẽ không sao.”
Nói xong, cậu ấy nhanh chóng lấy cuốn sách khỏi tay tôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.