Chương trước
Chương sau
"Trong nháy mắt anh chính xác là có nghi ngờ." Tiết Xán thừa nhận nói, " Nhưng anh nhanh chóng biết sẽ không có khả năng."
Tôi biết Tiết Xán rất hay ghen, trong nháy mắt xuất hiện hoài nghi cũng là chuyện bình thường.
"Vậy anh vì cái gì còn cố tình rời đi, để một mình em ở lại với đám người Ninh gia?" Tôi hỏi. hành động này năm đó của Tiết Xán là nguyên nhân khiến tôi tuyệt vọng không thôi
"Anh không có để một mình em ở lại." Tiết Xán nhìn tôi, thở dài một tiếng, "Là lúc ấy, ta đã mơ hồ đoán ra được, Ninh Uyển Uyển dường như có thể làm cho quỷ khí của anh biến mất, cho nên anh biết, nếu như anh có ở lại, cũng không thể cứu được em, sẽ còn liên lụy đến em và con. Bởi vậy anh giả bộ rời đi, sau đó đi tìm Hạ Lẫm."
Tôi sững sờ, "Anh khi đó tìm Hạ Lẫm? Nhưng hắn cho tới bây giờ không có nói với em."
"Anh không trực tiếp đi tìm hắn." Tiết Xán giải thích nói, " anh tìm thấy Hạ Lẫm cùng Tiền Thuận trên máy bay, vừa vặn trông thấy Tiền Thuận là người có thể đoán vận mệnh."
Tôi ngây người, bỗng nhiên nghĩ ra, "Cho nên, khi đó là anh chỉ điểm Tiền Thuận Nhi?"
"Không sai." Tiết Xán gật đầu, "Lúc anh quyết định bỏ em ở lại đấy, đương nhiên không để cho em có quá nhiều mong chờ, cho nên anh lựa chọn dùng loại phương pháp này để người nhà họ Hạ tìm được em."
Tôi một câu cũng nói không nên lời.
Tôi phải sớm nghĩ ra chuyện này mới phải, lấy trình độ đoán mệnh gà mờ của Tiền Thuận, làm sao hai năm trước có thể đoán ra được chính xác vị trí của tôi khi ấy. Hắn nói do hắn mời Bút tiên, nhưng khi hắn ở trên máy bay nào có Bút tiên nào để cho hắn mời
Nguyên lai là Tiết Xán.
Từ đầu tới cuối, đều là Tiết Xán bí mật ở đằng sau bảo hộ tôi
"Tiết Xán, anh hà tất phải như vậy?" Tôi nghẹn ngào nói, "anh vì cái gì không nói cho em biết.."
"Bởi vì anh biết nói cho em biết, em chắc chắn sẽ không nguyện ý rời bỏ anh." Từng ngón tay thon dài của Tiết Xán vuốt ve khuôn mặt tôi, "An Tố, em không biết, anh chỉ mong muốn em một đời bình an."
Thân thể tôi khẽ run lên, trong lòng cười khổ.
Nếu là lúc trước, tôi chính xác không thể lý giải được hành động của Tiết Xán. Lúc trước tôi sẽ cảm thấy hai người nên nỗ lực nắm chặt tay nhau không nên lừa gạt cùng rời xa,
Nhưng bây tôi cuối cùng cũng hiểu
Cũng giống như chuyện Tiết Xán trúng độc và chuyện tôi quyết giấu anh ấy thay đổi quá khứ.Bởi vì tôi biết anh ấy nhất định sẽ không bao giờ đồng ý, nhưng vô luận thế nào, tôi đều muốn anh ấy được bình an
"Em hiểu." Nghĩ đến đây, tôi cầm tay Tiết Xán đặt lên mặt mình, nhẹ giọng nói, " Tiết Xán, em đều đã hiểu."
Tôi không nghĩ tới, rốt cục tôi cùng Tiết Xán tâm ý tương thông, Nhưng trước mắt lại phải ly biệt
Tiết Xán cười nhạt một tiếng, đem tôi ôm vào trong ngực, "An Tố, anh đáp ứng em, về sau sẽ không bao giờ lừa gạt em bất kỳ chuyện gì nữa, được chứ?"
Tôi cắn môi, nước mắt không kìm được mà trào ra, một câu đều nói không nên lời, chỉ có thể nằm trong ngực hắn gật đầu. ngôn tình tổng tài
Tiết Xán a Tiết Xán, anh cũng đã biết, anh quyết định từ giờ sẽ không bao giờ lừa gạt em nữa, nhưng hôm nay em lại muốn giấu anh thay đổi toàn bộ sự việc
Nếu có thể thành công, có lẽ chúng ta sẽ không thể ở cùng một chỗ.
Vô luận trong quá khứ, hiện tại hay là tương lai, chúng ta sẽ không thể ở bên nhau
Nghĩ đến điều này, tâm tình trong lòng tôi giống như muốn sụp đổ tôi nhịn không được ngẩng đầu hôn môi Tiết Xán.
Hai năm trôi qua, vẫn là cái ôm đấy của Tiết Xán, vẫn là nụ hôn đấy, nhưng tôi lại phát hiện mình không hề cảm thấy lạ lẫm, giống như hai năm nay, trong giấc mơ, tôi như vậy đã lặp lại vô số lần
"Thế nào?" Đầu tôi tựa vào trán Tiết Xán, nhẹ nhàng cười một tiếng, "Hai năm không có hôn em, anh có nhớ em không?"
Tiết Xán cũng bị tôi chọc cho cười nhạt một tiếng, hôn vào chóp mũi của tôi, "Nhớ thì vẫn nhớ, nhưng không phải hai năm qua anh không có làm qua."
"Cái gì!" tôi cảm thấy kinh hãi, lập tức muốn thoát khỏi cái ôm của Tiết Xán.
Cũng không muốn, Tiết Xán dùng lực kéo tôi lại, tôi cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, một giây sau, cả người tôi liền bị Tiết Xán đặt ở dưới thân
"Em chẳng lẽ không có cảm giác gì?" Tiết Xán nhìn tôi như đang quan sát phản ứng của tôi, "Hai năm qua, anh tìm em vô số lần. Gần đây nhất chính là ở thôn đường sắt”
Tôi lập tức ngây người, mất mấy giây mới kịp phản ứng!
"Những cái kia đều không phải là mơ!" Tôi tức giận ngẩng đầu, giận dữ nhìn Tiết Xán, đấm vào ngực hắn, "Anh đúng là lão sắc lang!"
Nhưng tay của tôi còn chưa rơi vào ngực Tiết Xán liền đã bị bắt lấy
"Làm sao? Em thì ra vẫn nằm mơ thấy anh?" Tiết Xán cười càng thêm hứng thú, ôm eo của tôi, "Xem ra hai năm nay, em thật sự rất nhớ anh nha"
"nhớ cái rắm!"
"Con gái nhà ai, sao lại thô tục vậy."
Tôi cùng Tiết Xán cười đùa đến tận đêm khuya.
Bây giờ Tiết Xán, bởi vì quá suy yếu, trời vừa tối liền đóng hết các giác quan tiến vào ngủ đông.
Đêm nay, ta nằm ở bên cạnh hắn chợp mắt, đến khi nghe thấy tiếng hít thở bình ổn của Tiết Xán vang lên, tôi từ từ trên giường ngồi dậy.
Tôi rón rén từ trên giường đi tới cửa.
Trước khi rời phòng, nhịn không được quay đầu Tiết Xán đang nằm trên giường, tròng mắt dao động.
Tiết Xán anh yên tâm, em nhất định sẽ làm cho anh bình an sốt sót
Tôi rất nhanh đi ra khỏi phòng, chạy thẳng xuống dưới lầu.
Chúng tôi hiện đang ở Hạ gia. Phòng này nhìn thoáng qua chỉ là phòng biệt thự sang trọng bình, nhưng chỉ có người Hạ gia mới biết, căn bản không phải ở căn phòng này mà là mật thất dưới lòng đất
Đây là cả khu vực rộng lớn, đều được Hạ gia đào thành một mật thất toàn bộ bảo bối của Hạ gia đều được cất giữ trong mật thất này
rất nhanh chúng tôi đã đến cửa mật thất
Toàn bộ bí kíp tu luyện của Hạ gia, đều cất giữ trong mật thất, bởi vì đại bộ phận người nhà họ Hạ đều không được phép tu luyện Huyền Thuật, nên bình thường mật thất này người tiến có thể tiến vào không nhiều.
Tôi đi vào mật thất, đem tay chụp lên cửa đá, rất nhanh, cửa đá liền mở ra.
Vừa vào bên trong tôi đã nhìn thấy khung cảnh rực rỡ của mùa hè
Mặc dù nói là mật thất, nhưng nơi này kỳ thật càng giống thư viện hơn, bày đầy Hạ gia Huyền học tổ truyền bí kíp, Ghi lại mấy ngàn năm huyền học huy hoàng của Hạ gia
Tôi rất nhanh đi vào trong
Toàn bộ sách pháp thuật nơi này đều dựa theo từng loại phân ra rõ ràng, những cái tôi đang tu luyện chỉ là một chút quỷ thuật cơ bản cùng thuật pháp tăng linh lực. Đại trưởng lão nói với tôi, tôi hiện tại bây giờ có thể bắt đầu học thuật đoán mệnh cùng mệnh thuật
Tôi đi đến kệ sách mệnh thuật trước mặt bắt đầu tìm kiếm pháp thuật thay đổi quá khứ
Sách trên giá thực tế rất nhiều, tôi đặc biệt chuyên tâm tìm kiếm, đột nhiên trông thấy trên giá sách một quyển sách vàng, ánh mắt tôi sáng lên.
Tôi vừa đem quyển sách từ trên giá sách lấy xuống, sau lưng đột nhiên vang lên một thanh âm thanh lãnh.
"Đại tiểu thư, người đang làm gì!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.