Chương trước
Chương sau
Không nghĩ ngợi nhiều, tôi nhanh chóng rút ra lá bùa trừ quỷ chú, không đợi Ninh Uyển Uyển làm Hàn Tú Tú động thủ, tôi liền chủ động xuất kích, một chươrng thẳng về phía Hàn Tú Tú.
Ninh Uyển Uyển không nghĩ tới lúc trước tôi vô dụng như vậy, hiện tại lại chiếm thế chủ động công kích, lập tức tay chân có chút hoảng hốt, nhanh chóng muốn không chế Hàn Tú Tú phản kháng.
Nhưng đuổi quý vốn có mức độ nhất định, hơn nữa đây chính là quyết đấu, tôi sao có thể để cho bản thân có chút sơ hở.
Một giây lơ là, thắng bại sẽ quyết định ngay
Hàn Tú Tú dưới sự khống chế của Ninh Uyển Uyển bắt đầu gào thét, nhưng tôi đã nhảy lên trước mặt cô ta, ngưng tụ linh lực cường đại "beng" đánh trúng vào ngực cô ta.
Tôi thấy khuôn mặt trắng xanh của Hàn Tú Tú vì đau đớn mà vặn vẹo thành một nhúm, tôi vẫn không khách khí chút nào, nắm lấy cổ cô ta.
Ngay sau đó, tay tôi dùng sức, liền cảm nhận được quỷ khí dồi dào trong cơ thể Hàn Tú Tú, giống như nước chảy không ngừng, chảy vào lòng bàn tay tôi, không ngừng bị cơ thể tôi tiếp nhận.
Rất nhanh, Hàn Tú Tú mất đi quỷ khí cả người đột nhiên kịch liệt co giật, cuối cùng, thân hình của cô ta càng ngày càng mờ nhạt.
Khi cô ta gần như trong suốt, tôi đã ném cô ta ra, cả người cô ta rơi nhẹ nhàng trên mặt đất. Hàn Tú Tú đã hôn mê, mềm nhũn ngã xuống đất.
Tất cả chuyện này xảy ra trong chớp nhoáng, Ninh Uyển Uyển căn bản còn chưa kịp phản ứng, thì đã kết thúc.
Cô ta mặt trắng bệch, khó có thể tin nhìn tôi, đôi môi tái nhợt run rẩy thật lâu, mới cong lên nói: "An Tố, ngươi, ngươi hút quỷ khí của Hàn Tú Tú? Sao người vì cái gì mà hút quỷ khí Hàn Tú Tú? Bây giờ ngươi là cái quái gì vậy?”
Nhìn bộ dạng hoảng sợ của Ninh Uyển Uyển, tôi nhếch khóe môi châm chọc.
"Như thế nào, đường đường là Ninh gia đại tiểu thư, ngay cả một bách thạch tán ắc mặt Ninh Uyển Uyển nhất thời thay đổi.
"Thì ra ngươi ăn Bách Thạch Tán..." Cô ta lẩm bẩm một câu, một lát sau, cô ta cười điên cuồng, "An Tố, không nghĩ tới người lại biến thành quái vật không người không quỷ như vậy!”
Đối với sự châm chọc của Ninh Uyển Uyển, tôi không thèm để ý chút nào, chỉ cười lạnh, "Vậy thì sao? So với người làm bán phụ quỷ chín trăm năm, tốt hơn nhiều.”
Lời nói của tôi chọc trúng nỗi đau đớn của Ninh Uyển Uyển, tiếng cười của cô ta đột nhiên dừng lại, cả khuôn mặt vặn vẹo lại, gầm lên giận dữ: "Cô nói cái gì vậy?”
Tôi căn bản không để ý tới sự phẫn nộ của Ninh Uyển Uyển, nhanh chóng ngưng tụ tất cả linh lực trong đan điền, lạnh lùng nói." Nói, đan điền Tiết Xán, xảy ra chuyện gì.”
Trong lòng tôi, mơ hồ có một loại dự cảm rất không lành, luôn cảm thấy đan điền Tiết Xán, không chỉ bị tổn hại mà thôi. Mẹ cũng từng nói, Tiết Xán trúng độc, chắc cũng có liên quan?
Nghe thấy vấn đề của tôi, Ninh Uyển Uyển vốn còn vẻ mặt giận dữ, đột nhiên lại cười, cười vô cùng đắc ý.
"An Tố, ta khuyên người nên nhanh chóng buông tha Tiết Xán đi." Ninh Uyển Uyển cũng không trả lời câu hỏi của tôi, chỉ khẽ mở miệng, "Tiết Xán nhất định chỉ có thể là của tôi, nếu không phải của tôi, hắn sẽ bị hủy diệt.”
Lời nói của Ninh Uyển Uyển, cùng dáng vẻ tràn đầy tự tin của cô ta, không có lý do gì khiến tôi không hoảng hốt.
Không chút suy nghĩ, tôi sẽ phát điên dồn một hơi toàn bộ linh lực trong cơ thể, giận dữ quát: "Ninh Uyển Uyển. Nếu nay người không nói rõ ràng cho ta, ta sẽ để ngươi hồn phi phách tán!”
Tôi bây giờ linh lực đã vô cùng mạnh mẽ, một hơi tất cả linh lực tuôn ra, bên cạnh tôi đều cuốn lên cuồng phong, linh lực mang đến cảm giác áp bức thật lớn.
Nụ cười của Ninh Uyển Uyển nhất thời cứng đờ, lui về phía sau một bước, hoảng sợ nhìn tôi, "Cô, linh lực của cô sao lại lợi hại như vậy..."
Kỳ thật lúc trước khi nhìn thấy Ninh Uyển Uyển, tôi đã nhìn ra, linh lực của Ninh Uyển Uyển, hiện tại căn bản không bằng tôi.
Dù sao với thiên phú của tôi, hai năm nay tôi đổ mồ hôi cùng tâm huyết, người bình thường có thể tưởng tượng được.
"Ít nói nhảm." Tôi lạnh lùng nói, "Trả lời câu hỏi của tôi.”
Khiếp sợ một chút, rất nhanh, tôi liền nhìn thấy Ninh Uyển Uyển lại cười lại.
Tôi còn chưa kịp suy nghĩ tình thế này mà cô ta còn cười, liền thấy cô ta đột nhiên chuyển tay một cái, từ phía sau bắt ra một người.
Ninh Uyển Uyển trong tay nắm lấy người kia, hướng về phía tôi lạnh lùng nói: "An Tố, nếu ngươi dám động thủ một chút, tôi liền giết chết cô ta!”
Nhìn rõ người Ninh Uyển Uyển nằm trong tay, đầu tôi mơ hồ, linh lực trên người lại tăng vọt.
- Ninh Uyển Uyển! tôi gào thét nói, "Ngươi cố tình dám động đến cô ấy dù một chút! Ta làm cho ngươi hồn phi phách tán!”
Lúc này người Ninh Uyển Uyển nằm trong tay, chính là Hồng Hà đang hôn mê.
Trong lòng tôi thầm mắng, tôi nên sớm nghĩ tới, với tính cách của Ninh Uyển Uyển luôn có phòng bị sau cùng, cho dù xem. thường tôi, làm sao có thể không có chuẩn
bi.
Lúc trước ở bệnh viện, cô ta bám vào người Hồng Hà, sau khi đánh tôi ngất xỉu, cô ta đã đem cả Hồng Hà cùng tôi đi.
Nhìn dáng vẻ giận dữ của tôi, Ninh Uyển Uyển không sợ hãi, lộ ra nụ cười hưng phấn đắc ý: "An Tố à! An Tố!, hai năm nay không gặp, tôi cho rằng cô thật sự tiến bộ hơn, không ngờ chưa gặp tới ngày, cô đã thiếu quyết đoán như vậy.”
Tôi cực kỳ tức giận, cổ tay lật lên, linh lực mắt thấy sắp phát ra.
Luồng linh lực lớn kinh khủng khiến Ninh Uyển Uyển thu hồi nụ cười thay đổi sắc mặt, cô ta một tay bóp cổ Hồng Hà, quát: "An Tố ngươi thử xem!”
Tuy rằng trong lồng ngực tôi tràn đầy sự không cam lòng, nhưng lúc này tôi không thể không kìm linh lực trong lòng bàn tay, chỉ sắc bén trừng mắt nhìn Ninh Uyển Uyển.
Ninh Uyển Uyển lúc này mới đắc ý cười, trên tay chợt dùng sức, Hồng Hà cũng chợt tỉnh lại từ trong hôn mê, sắc mặt càng lúc càng tái nhợt, cả người đau đớn nhăn nhói một nhúm.
- Ngươi buông tay cho ta! Tôi tức giận hét to, Hồng Hà là người bình thường, làm sao chịu được lực mạnh như cô.
"-Ha ha, sao, lo lắng cho bạn thân của ngươi à?" Ninh Uyển Uyển lắc lắc khuôn mặt xinh đẹp, đầy oán khí nói: "Cô ta muốn trách, cũng chỉ trách quen biết một người bạn xui xẻo như ngươi, bằng không cũng sẽ không bị người khác để ý!”
Sắc mặt tôi hơi trắng bệt, "Ý của ngươi là sao?
"Ha ha, An Tố, chẳng lẽ ngươi còn không rõ sao?" Ninh Uyển Uyển trên mặt tràn đầy vẻ điên cuồng: "Đám người Trần Xương, vẫn luôn tìm kiếm sinh viên đại học xinh đẹp để xuống tay, bạn thân của cô cũng không phải mỹ nhân, cô cho rằng vì sao bọn họ lại trùng hợp nhắm vào cô ta như vậy?”
Sắc mặt tôi trắng bệt, đột nhiên hiểu được, "Là ngươi! Ngươi cố tình đưa Trần Xương đến gần Hồng Hà? Chỉ để dẫn tôi mắc bẫy!”
"Không sai." Ninh Uyển Uyển lười phủ nhận với tôi: "Ta biết người nhất định sẽ không mặc kệ bạn thân của mình, vốn định dùng Hàn Tú Tú này giết chết người, không ngờ tới cuối cùng vẫn là ta phải tự mình động thủ!”
Tôi trừng mắt nhìn Ninh Uyển Uyển.
Quả thật hai năm không tiếp xúc với người phụ nữ Ninh Uyển Uyển này, tôi thiếu chút nữa quên mất bàn tay cô ta độc ác,
mưu kế ra sao. Chuyện Hàn Tú Tú đến giờ này, tôi không phát hiện trong đó có gì kỳ quái!
Nhìn sắc mặt Hồng Hà trong tay Ninh Uyển Uyển ngày càng tái nhợt, tay tôi nắm chặt, khóe mắt như muốn nứt ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.