Chương trước
Chương sau
Ý anh là, cô ấy đã dựng lên 1 cục diện phức tạp đến vậy, chính là dụ anh trúng kế? Hạ Lẫm không khỏi nhíu mày, "Nhưng cô ấy cũng không thể chắc chắn rằng, anh sẽ đến Thiết Lộ thôn giúp sức. ”
"Có lẽ cô ấy đã điều tra ra được Lý Viễn Chi đang trực trong bệnh viện." Đây mới là vấn đề, tôi cũng không khỏi hơi nhíu mày, nhìn về phía Lý Viễn Chi, "Hoặc là..."
Tôi chưa nói xong, nhưng ý nghĩa của nó đã trở nên quá rõ ràng.
Là Lý Viễn Chi dẫn tôi đến ngôi làng này, lời giải thích có khả năng nhất, chính là Lý Viễn Chi kỳ thật là người của Ninh Uyển Uyển, cố ý dẫn chúng tôi tới đây.
Khi nhìn thấy tất cả chúng tôi đều nhìn hắn, Lý Viễn Chi phản ứng chậm chạp, sau khi định thần, vội vàng khua tay nói: "Không, không phải tôi... Thật sự không phải là tôi..."
Nói thật, tôi bây giờ đã không còn có thể tin người khác nữa rồi, nhưng tôi còn chưa nói gì, chỉ nói với Hạ Lẫm: "Đưa Lưu quả phụ đến nhà thôn trưởng đi, chị muốn xem Ninh Uyển Uyển rốt cuộc muốn chơi trò gì. ”
Tôi biết, Ninh Uyển Uyển nếu đã bỏ nhiều công sức để tôi mắc câu, chắc chắc cô ấy sẽ để lại tay trong, chỉ là, tôi không biết tay trong của cô ta ở đâu.
Nhưng bất luận là gì, tôi cũng không sợ cô ấy phi ngựa đến đây.
Sự oán hận của 2 năm trước, có lẽ hai chúng tôi cũng nên giải quyết 1 lần.
Một đám người chúng tôi nhanh chóng đến nhà trưởng thôn, tôi không để ý đến câu hỏi không đầu không đui của trưởng thôn, chỉ nhốt lưu quả phụ trong gác mái, sau đó một đám người tụ tập trong phòng khách, chờ đợi động thái tiếp theo của Ninh Uyển Uyển.
Điều làm cho tôi cảm thấy bất đắc dĩ là, Tiết Xán dĩ nhiên cũng vẫn đi theo chúng tôi.
Anh ấy cũng không nói chuyện với bất cứ ai, vẫn cứ là lạnh lùng ngồi trên sô pha, làm cho bầu không khí trong phòng khách có chứt gượng gạo.
Anh ấy không nói lời nào, tôi cùng Hạ Lẫm cũng không nói gì, Lý Viễn Chi vẫn còn đang khó chịu vì chúng tôi hoài nghi chuyện của hắn, nên cứ liên tục giải thích.
Mà phản ứng thú vị nhất, vẫn là Tiền Thuận Nhi.
Cậu ta ngồi trên sô pha, một người tính tình vốn dĩ ồn ào, chỉ ngồi liếc mắt về phía Tiết Xán.
A, tiểu tử này, đừng có nói không thích con gái mà chỉ thích dạng người như Tiết Xán sao?
Tiết Xán ngồi cách tôi rất xa, tôi kéo Tiền Thuận Nhi, hỏi nhỏ chỉ đủ 2 người nghe thấy: "Thế nào, Tiền Thuận Nhi, cậu mê chồng của tôi rồi đúng không?
“Đại tiểu thư ngươi nói lung cái gì vậy? Tiền Thuận Nhi đỏ mặt trừng mắt nhìn ta một cái.
"Không mê, tại sao cậu cứ nhìn chằm chằm vào anh ta?"
"Tôi đang cảm thụ quỷ khí của anh ấy." Tiền Thuận Nhi bất đắc dĩ nói, "Tôi luôn cảm thấy... Quỷ khí của hắn hình như có chút quen thuộc..."
Tôi sửng sốt.
Tiền Thuận Nhi không phải là lần đầu tiên gặp Tiết Xán, lúc trước còn bói cho 2 chúng tôi. Nhưng Tiền Thuận Nhi khi đó, một chút huyền thuật cũng sẽ không biết, cho nên khẳng định không cảm giác được quỷ khí của Tiết Xán.
Tiền Thuận Nhi hiện tại, tuy rằng chỉ học một chút lông huyền thuật, nhưng quỷ khí cơ bản nhất vẫn có thể cảm giác được. Truyện Phương Tây
Nhưng hắn lại nói, quỷ khí Tiết Xán quen thuộc sao?
Chuyện gì đang xảy ra
Trong lòng tôi nghĩ tiểu tử này xem chừng tính toan lú lẩn rồi, nên cũng không nghĩa nhiều.
Thời gian trôi qua từng phút một, nhưng không có gì xảy ra. Cuối cùng vẫn là Tiền Thuận Nhi không nhịn được, phá vỡ không khí trầm mặc "Đại tiểu thư, chúng ta đợi đến khi nào a.
Đêm qua tôi đã không ngủ ngon, bây giờ thực sự cũng có một chút mệt mỏi, tôi chà chà 2 bên thái dương nói: "Chờ đến tối nay, ngày mai sẽ đi. nhưng ta đoán Ninh Uyển Uyển sẽ ra tay đêm nay ”
"Nhưng trời sắp sáng rồi, sao còn chưa ra tay?"
Tôi nhìn vào điện thoại di động, thực sự, đã gần năm giờ.
Chẳng lẽ Ninh Uyển Uyển nhìn thấy chung tôi nhiều người quá nên định từ bỏ?
Nhưng từ bỏ cái gì đó, thật sự không phù hợp với tính cách của cô ta.
Trong lúc tôi đang suy nghĩ, đột nhiên nghe thấy trên đỉnh đầu "bang" một tiếng
Sắc mặt của mấy người chúng tôi bỗng chốc thay đổi, không hẹn mà cùng kêu lên: "Lưu quả phụ! ”
Chúng tôi nhanh chóng chạy lên cầu thang, xông vào gác mái đang giữ Lưu quả phụ và thấy bà ta nằm trên giường, toan than như bị điên, không ngừng co giật
"Lưu quả phụ!" Lý Viễn Chi kinh hoảng hô một tiếng, định chạy tới, nhưng tôi đưa tay ngăn cản hắn.
"Đừng làm loạn, bà ta hình như phát điên rồi." Tôi thần sắc lẫm liệt nhìn Lưu quả phụ, liền thấy bà ấy từ trên giường ngồi dậy, quay đầu nhìn về phía chúng tôi đang đứng ở cửa!
Con ngươi của bà ta đỏ tươi, trên mặt tràn đầy oán độc!
Trong khi đó, tôi ngửi thấy mùi trong phòng, một mùi hương mê hoặc, rất nồng, mạnh mẽ hơn bất kỳ lần nào!
Chết tiệt, Ninh Uyển Uyển quả nhiên đã hành động.
Tôi cho rằng Ninh Uyển Uyển sẽ tự mình ra tay, nhưng không nghĩ tới, nàng lại lợi dụng Lưu quả phụ!
“ Lưu quả phụ, bà bình tĩnh một chút! Ta quát lớn, "Không nên bị ảo cảnh khống chế, đây đều chỉ là ảo cảnh! ”
Nhưng Lưu quả phụ dường như không nghe được ta nói chuyện, chỉ có thân thể không ngừng run rẩy, con ngươi cũng không ngừng chuyển động, nhìn thấy bà ta tôi muốn nôn.
Bà ta dường như nhìn thấy một cái gì đó mà chúng tôi không thể nhìn thấy, và toàn bộ khuôn mặt của bà ta ngày càng đau khổ, hét lên: "Không... Đừng làm thế với tôi... Không, không... Nha nha còn phải đi học... Không, không... Đừng hát nữa... Không, không... Tại sao các người không cứu người ”
Đoàn người chúng tôi, bởi vì trước đó đã uống thuốc giải độc mê hương, hiện tại cũng không nhìn thấy ảo tưởng do Mê Hương tạo ra, nhưng từ lời nói của Lưu quả phụ, tôi vẫn có thể nghe được, lần này ảo ảnh vô cùng lợi hại, hình như là tất cả ảo tưởng cộng lại khó trách Lưu quả phụ sẽ phát điên!
Lưu quả phụ co giật một lúc lâu, nhưng đột nhiên, không thở, chỉ chết nhìn trừng trừng vào tôi.
Biểu cảm của bà ta như rất oán hận, tôi không thể không nổi tóc gấy.
Tại sao góa phụ Lưu lại nhìn tôi như vậy?
Nhưng tôi nhanh chóng hiểu rằng Góa phụ Lưu không phải đang nhìn tôi.
“Ngươi là một tên khốn khiếp” Bà ta đột nhiên hét lên, và cả người nhảy ra khỏi giường và lao về phía tôi, "Ta muốn giết ngươi!" ”
Quả phụ Lưu rõ ràng vẫn còn chìm đắm mình trong ảo cảnh, vì vậy tôi đã nhầm lẫn tôi với những người khác.
Cùng lúc đó, ta đột nhiên nhìn thấy trên người nàng bắt đầu đỏ lên, lộ ra làn da, giống như có lửa thiêu đốt dưới bà ta vậy, trong bóng tối lộ ra ánh sáng đỏ rực.
"Không xong rồi!" Tiết Xán là người đầu tiên phản ứng lại, sắc mặt bỗng dưng thay đổi, "Bà ta bị làm thành bom người! ”
Trong đầu tôi ong ong một tiếng, còn chưa kịp phản ứng, liền đột nhiên nghe thấy Lưu quả phụ phát ra một tiếng xé lòng "A"!
Với tiếng kêu thảm thiết của cô ấy, tôi cảm thấy một làn sóng nhiệt phóng ra phía trước!
Giữa điện quang hỏa thạch, tôi chỉ thấy Tiết Xán thân hình bỗng dưng chợt lóe, cả người vọt tới trước mặt tôi, một tay ôm ta vào trong lòng
Khí lực của anh ta rất lớn, tôi không kịp phản ứng, đã bị anh ấy ấn sát vào trong ngực.
Cùng lúc đó, chỉ nghe thấy một tiếng "ầm" kinh thiên động địa!
Một quả pháo sức mạnh cực kỳ lớn nổ tung ra trước,dưới sự công kích quá mạnh đã làm cho tất cả mọi người trong phòng đều bay tán loạn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.