EDIT BY LINH HẰNG Lưu quả phụ ngẩng đầu, nhìn tôi bằng cặp mắt vô cùng oán hận, nói: "Đúng vậy! Đám người đó đều đáng đời! Bọn họ nhìn thấy Nha Nha chết mà không cứu, còn lấy cái chết của Nha Nha làm niềm vui, ta không cần mạng của bọn họ đã là quá tốt với họ rồi. Tôi thở dài trong lòng Quả nhiên, thật ra chuyện này vốn không phải là do quỷ làm loạn, mà là do người tạo ra. Quỷ hồn của Nha Nha e rằng sớm đi đầu thai rồi. Điều này cũng giải thích, vì sao từ trước đến nay chúng ta vẫn không cảm nhận được quỷ khí của Nha Nha. Mà lần đầu tiên ở trong Trường Gia thôn, Hạ Lãm cảm giác được có 1 quỷ khí cực kỳ lớn đang ẩn giấu kia, chắc hẳn là Tiết Xán. Cho nên mới nói, từ khi tôi bắt đầu bước vào trong thôn, Tiết Xán vẫn luôn đi theo tôi? Không đúng, hay là, từ sau khi tôi trở về nước, anh ấy vẫn luôn đi theo tôi? Tôi không khỏi hồ nghi nhìn anh ta, anh ta lo lắng đứa bé trong bụng tôi đến như vậy sao? Cảm giác được tôi đang nhìn anh ta, Tiết Xán cũng lạnh lùng liếc mắt nhìn tôi một cái, ánh mắt kia lạnh như băng không mang theo một chút ấm ấp nào cả Trong lòng tôi không thể không cười nhạo bản thân mình. Đủ rồi, Tố Tố, chẳng lẽ mày lại tự mình đa tình sao? Đã nhiều lần tự vả vào mặt mình còn chưa đủ sao? Nghĩ đến đây, tôi không nói thêm bất cứ điều gì nữa, chỉ tiếp tục nhìn về phía góa phụ Lưu, lạnh lùng hỏi: "Nói, ai ở đứng sau giúp đỡ bà?" ” Lưu quả phụ run rẩy, tức giận nhìn tôi "Ta không biết ngươi đang nói cái gì. ” "Bà không cần phải giả ngu giả ngơ với ta." Tôi sốt ruột nói, "Đầu tiên, bà làm sao biết được cái chết của Nha Nha, có quan hệ gì với những học sinh kia? Hơn nữa, từ đâu bà có mê hương này? Còn nữa, lúc con trai trưởng thôn chạy trốn, thi thể của Nha Nha đuổi theo hắn, bà có biết chuyện gì đang xảy ra không? ” Một người đầu óc bình thường như tôi, đã đem hết những điểm nghi vấn trong câu chuyện nói ra tất cả, tôi nhất thời nhìn thấy Lưu quả phụ sắc mặt trắng bệt Nhìn bộ dạng bà ta, nghĩ đến bà ta đã gặp gỡ Nha Nha, tôi không khỏi thở dài "Tôi biết trong lòng bà hận đám người kia hại chết Nha Nha, nhưng bà có cảm thấy Nha Nha linh thiên trên trời, sẽ mong nhìn thấy bà làm ra những chuyện như vậy sao?" Tôi thấp giọng nói: "Tôi tin rằng, tuy bà rất oán hận, nhưng làm ra chuyện độc ác như vậy, chắc chắn không phải xuất phát từ ý thức con người của bà, cho nên tôi huy vọng bà có thể nói cho tôi biết, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì” Tuy rằng tôi và Lưu quả phụ này chỉ gặp nhau có mấy lần, nhưng từ sau khi đánh mê hương trong ảo cảnh, tôi biết được, Lưu quản phụ không phải là một người tâm địa độc ác. Nếu như bà ta thật sự có tính tình độc ác có thể cắt đứt chân người, vậy lúc trước sao lại bị tên trưởng thôn khốn khiếp tùy ý làm nhục Quả nhiên, nghe thấy những lời tôi nói, sự oán hận đã dần dần với bớt trên mặt Lưu quả, đột nhiên che mặt khóc nức nở. "Lúc Nha Nha vừa mới chết, ta thật sự cho rằng đó là sự việc ngoài ý muốn, ta đau long vô cùng..." Lưu quả phụ khóc nức nở, "Sau này ta biết được trong trường có loại bài hát này, ta rất tức giận, ta rất muốn bảo bọn họ đừng hát nữa, nhưng những học sinh kia vốn chẳng thèm để ý đến ta... Ta tuyệt vọng quay trở về nhà…..thì phát hiện trong nhà ta một người phụ nữ..." Tim tôi bỗng giật thót lên Một người phụ nữ? "Người phụ nữ đó đã cho tôi một vật giống như một bình cao hương lớn, nói với tôi, chỉ cần có món này, tôi có thể nhìn thấy chân tướng sự việc về cái chết của con gái tôi..." Lưu góa phụ tiếp tục: "Lúc đầu tôi không tin lời cô ấy, nhưng sau khi về nhà, tôi thực sự mơ thấy..." Không cần phải nói, sau khi lưu quả phụ ngửi thấy mùi hương kia, chắc chắn sinh ra ảo giác, nhìn thấy chân tướng Nha Nha tử vong. "Ta biết Nha Nha bị đám học sinh kia hại chết, ta rất phẫn nộ, phẫn nộ đến mức muốn giết người... Nhưng ta không dám..." Lưu quả phụ run rẩy nói, "Nhưng lúc này, nữ nhân đó lại xuất hiện... Cô ấy nói với ta, chỉ cần có hương này thì có thể báo thù đám người kia ” "Cho nên bà đồng ý?" Lý Viễn Chi không nhịn được nói xen vào, tỏ vẻ đau khổ. "Lưu quả phụ, sao bà có thể hồ đồ đến như vậy! Bà có biết bà làm những việc này, nếu bắt được sẽ bị đi tù” - “Ta không đồng ý” Lưu quả phụ hoảng hốt nói, "Tuy rằng ta rất hận bọn họ, nhưng ta chỉ muốn báo cảnh sát, chỉ muốn nói cho mọi người biết tất cả việc làm cảu những đứa trẻ này, ta cũng không có muốn cắt đứt chân bọn họ! Nhưng sau này... Về sau này mỗi ngày ta đều nằm mơ, không ngừng mơ thấy Nha Nha chết, còn mơ thấy nó cầu xin ta, nó nói muốn có chân..." Tôi thở dài một tiếng. Quả nhiên, Lưu quả phụ bị lợi dụng. Người phụ nữ kia cho Lưu quả phụ cao hương, không chỉ vì để cho bà dùng hương để phục thù,mà là càng muốn thông qua cao hương này, khiến cho Lưu quả phụ không ngừng nhìn thấy ảo ảnh, tang thêm thù hận trong lòng bà ấy, làm cho bà ấy đến cuối cùng hoàn toàn mất đi lý trí. Ngày hôm đó, tôi và Hạ Lẫm đi cùng Lưu quả phụ về nhà, trong mơ nhìn thấy bà ấy bị trưởng thôn tra tấn, cũng vì muốn làm trầm trọng thêm oán hận của Lưu quả phụ. "Không chỉ có như vậy..." Lưu quả phụ run giọng nói, "Từ sau khi người phụ nữ kia tới... Nha nha... Nha nha liền sống lại... Thi thể của nó mỗi ngày đều khóc, cầu xin ta báo thù cho nó... Ta thật sự không đành long nhìn nó đau lòng đến vậy…..ta liền... Ta liền ra tay..." Da đầu tôi tê rần rần. Thân thể Nha Nha, ta cùng Hạ Lẫm đều đã gặp qua, bên trong thi thể vốn không có quỷ hồn, không cần phải nói, có người đứng sau dung thuật cản thao túng khống chế thi thể, cố ý để Lưu quả phụ hiểu lầm Nha nha hồi hồn. Nói đến đây, tôi phần nào hiểu được đại ý từ đầu đến cuối sự việc này, nhưng tôi vẫn có một số vấn đề quan trọng mà tôi chưa hiểu. Người phụ nữ này rốt cuộc là ai? Mà có thuật cản thi và mê hương lợi hại đến vậy,chắc chắn người đó không phải là hạng người tầm thường, nhưng tại sao người đó lại xen vào chuyện của Nha Nha? "Lưu quả phụ." Tôi ngay lập tức hỏi, "Bà nói rằng người phụ nữ đó tìm đến bà, hình dáng trong thế nào?" ” Lưu quả phụ nín khóc, cố gắng nói: "Cô ấy rất đẹp... Mái tóc dài bay bay, quả thực giống như tiên nữ..." Mặt tôi đột nhiên trắng bệt. Rất xinh đẹp…………cản thi……. Trong đầu tôi, lập tức hiện lên một khuôn mặt khuynh nước khuynh thành. Mẹ kiếp. Hai năm rồi, suýt chút nữa tôi quên mất sự tồn tại của người này Ta nhìn về phía Tiết Xán, quả nhiên nhìn thấy, sắc mặt anh ấy cũng khó coi không kém. "Tiết Xán." Tôi miễn cưỡng kềm chế ngọn lửa tức giận trong long, thấp giọng hỏi, "Là con quỷ Ninh Uyển Uyển ở sau lưng quấy rối sao? ” Tiết Xán cúi đầu nhìn tôi, đôi mắt đen sâu không thấy đáy, không nhìn thấy được cảm xúc gì, chỉ lạnh nhạt trả lời: "Anh không biết. ” "Phải không đó?" Sự bộc phát trong lòng, không cần suy nghĩ, tôi buộc miệng giọng điệu có phần châm chọc "Tôi nghĩ rằng hai người các ngươi vẫn còn có liên hệ. ” Tiết Xán tức giận nhìn về phía tôi, trong đôi mắt đen mơ hồ ẩn chứa ngọn lửa giận thiêu đốt. Nhưng tôi chỉ làm như không nhìn thấy. Cho đến nay tôi vẫn còn nhớ vào ngày Tiết Xán ném tôi cho Ninh gia,cảnh tượng anh và Ninh Uyển Uyển ở cùng nhau bên bờ sông. "Cho nên, tất cả những chuyện này đều do NinhUyển Uyển làm?" Không khí trong phòng dường như trầm hẳn, cuối cùng vẫn là Hạ Lẫm bắt đầu mở miệng. "Không sai." Tôi đột nhiên cảm thấy hơi mệt mỏi. "Nhưng mục đích của cô ấy là gì?" "Rất rõ ràng, trong tất cả sự việc, điều duy nhất khiến cô ấy cảm thấy thú vị chính là tôi." Tôi thản nhiên nói.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]