“Ông chủ, anh đến rồi?” Mohamed có chút kinh ngạc nhìn Kỷ Hiểu Ngạn. Không rõ vì sao anh ta lại đến đây. Trước đây rõ ràng chính mồm anh ta đã nói: “Hai tháng này tôi bận, không tới đâu.” còn gì. Chẳng lẽ mình lại nghe nhầm?
“Ừa! Không có chuyện gì đâu. Tôi đang vận động thôi.” Gãi đầu, Kỷ Hiểu Ngạn cười nói với người trước mặt. Vẫn luôn đứng trong phòng tinh thần học làm thức ăn từ vịt. Ở đó ngây ngốc lâu thế mãi cũng chán, hiệu suất giảm xuống…., thế là một kẻ từ trước đến giờ đã trạch ơi lại trạch, giờ lại thèm được hít thở không khí trong lành.
Đối với thuyết pháp của Kỷ Hiểu Ngạn, Mohamed nhún nhún vai. Dù sao Thế giới cổ tích cũng là của người ta, không cho người ta tới sao được.
Nhìn Kỷ Hiểu Ngạn trực tiếp chạy đi tìm chỗ nghỉ ngơi, Mohamed đứng đó nghĩ nghĩ rồi vội vàng chạy theo.
Do thời tiết nên khi Kỷ Hiểu Ngạn đi vào khu nghỉ dưỡng, trong không khí đang có vài giọt mưa bay tinh tế. Những giọt mưa này là từ trên trời rơi xuống, nhưng do thế giới Cổ tích có một vòng cung bảo vệ bên trên nên mưa mới không thể rơi xuống khu đó, đành chảy xuôi theo vòng bảo hộ rớt xuống bên ngoài. Bọt nước mang theo hơi nước mỏng manh, từ bên trong nhìn ra là thấy một khung cảnh mưa bụi đẹp tuyệt.
Tình cảnh trước mắt Kỷ Hiểu Ngạn đã đoán trước được rồi. Từ đêm hôm đó, hắn ngoài cách mấy hôm ghé qua đây một lần thì không tới nữa. Nhớ lại những lần trước, dòng người tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ho-voi-chong-cu/1574783/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.