“Anh làm sao thế, không có chuyện gì chứ?” Cơ thể bị va chạm bởi một lực lớn khiến cho Kỷ Hiểu Ngạn hồi phục tinh thần. Theo bản năng nhìn về phía cái vật bị ngã xuống đất kia, chỉ thấy đó là người đàn ông mới đi trước mình ban nãy, bị hành động vô ý của mình xô ngã xuống đất. Anh ta đang nằm trên mặt đất nhăn nhăn nhó nhó, ngã đau đến độ không thể động đậy nổi, người sáng suốt chỉ cần nhìn đã biết là anh ta đã bị thương mất rồi. Kỷ Hiểu Ngạn vội vàng ngồi xổm xuống, kiểm tra xem anh ta bị thương ở đâu.
“Chân của tôi hình như bị đau!” Người đàn ông đang ngồi dưới hình như hơi chần chờ rồi mới nói.
“A! Để tôi xem thử.” Kỷ Hiểu Ngạn nghe đến sốt ruột, cũng không thèm chào hỏi người ta gì cả, chỉ cúi người muốn nâng chân người ta lên nhìn thử.
Ngay trong khi Kỷ Hiểu Ngạn đang nghiêm túc kiểm tra chân người ta, người nọ lại thừa dịp Kỷ Hiểu Ngạn không chú ý đến, chậm rãi nâng tay lên. Tay nhẹ nhàng hạ xuống, nhấn một cái, phun một đống thuốc mê ra.
“Anh có biết bệnh viện ở đâu không?” Tuy rằng hỏi người ta nhưng Kỷ Hiểu Ngạn lại quay ra phía sau để hỏi, nhìn trái nhìn phải khắp thành phố náo nhiệt. Dường như là muốn tìm vị trí của bệnh viện trong khu phố xá sầm uất. Thế nên, cứ thế, chỗ thuốc mê kia đã phun phải cái gáy của hắn.
Trong bóng đêm, cái kẻ nhìn thuốc mê quý báu của mình phun sạch vào gáy vào gáy người ta thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ho-voi-chong-cu/1574778/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.