Hôn? Lúc nụ hôn của Cù Vân Tâm dừng trên trán thì Kỷ Hiểu Ngạn cũng sửng sốt. Ngơ ngác nhìn Cù Vân Tâm, trong mắt lộ ra vẻ không hiểu và sợ hãi. Sợ hãi ư?
“Tiểu Ngạn, em còn muốn trốn sao?” Cù Vân Tâm bất đắc dĩ hỏi.
“Tôi, tôi, tôi không biết anh đang nói gì.” Bởi ánh mắt kiên định của Cù Vân Tâm nên ánh mắt của Kỷ Hiểu Ngạn trái lại trở nên mờ mịt, ánh mắt hơi di động, chính là không tình nguyện nhìn về phía Cù Vân Tâm.
“Tiểu Ngạn!” Hít sâu một hơi, Cù Vân Tâm nắm chặt bả vai Kỷ Hiểu Ngạn, từ chối cho em ấy trốn tránh lần thứ hai.
“Tiểu Ngạn, anh biết em hiểu mà, đúng không? Anh thật sự không nhịn nổi nữa rồi, em nói cho anh biết em đang suy nghĩ cái gì được không?” Cù Vân Tâm dùng ánh mắt cầu xin nhìn hắn, cho dù là không phải như mình mong nhưng gã cũng vẫn không nguyện ý buông tay người mình thích. Dùng ngữ khí như vậy, Cù Vân Tâm căn bản không thể tượng tưởng rằng có một ngày chính miệng mình lại nói ra những lời như vậy. Nhưng…., ai kêu mình lại muốn làm như vậy cơ chứ, kế sách lúc này….chỉ có thể là đáng cuộc một phen. Nghĩ đến đây, trong lòng Cù Vân Tâm lại thấy thấp thỏm lo âu.
Kỷ Hiểu Ngạn nghe thấy Cù Vân Tâm nói vậy, trong lúc người ta không chú ý đành nở một nụ cười khổ. Đây là nhất quyết muốn mình tỏ rõ thái độ đúng không.
Vẫn tưởng rằng chỉ cần mình không đả động đến là vẫn có thể hưởng thụ sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ho-voi-chong-cu/1574777/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.