“Tiểu Ngạn, rốt cuộc thì có chuyện gì thế?” Nhìn vẻ mắt đầy lo lắng và giận dữ của Kỷ Hiểu Ngạn, Cù Vân Tâm có chút kinh ngạc, vẻ mặt phủ đầy sương lạnh kia khiến cho gã rất lo lắng.
“Anh chờ một lát khác biết.” Kỷ Hiểu Ngạn tựa vào ghế, bộ dạng đó rõ ràng là không có ý nói nhiều.
“Ừ.” Cù Vân Tâm nghe ra được rằng Kỷ Hiểu Ngạn không muốn nhiều lời, cũng rất chăm sóc không hề hỏi nhiều, chỉ đẩy nhanh tốc độ, chạy tới vườn địa đàng nhà Everitt. Nhưng trong lòng lại thầm hoảng sợ tột độ vì trận bão táp sắp kéo đến.
Trong vườn địa đàng.
“Phil, con nói cái gì?”, khi nghe thấy bé con nói không cần mình, mình không phải cha nó, mình không có tư cách đánh nó, ánh mắt Leblan đã trở nên hung ác. Lòng gã đang hoảng sợ cực kỳ, lúc này mới hiểu được rằng thì ra những câu nói vô tâm của trẻ con so với thứ vũ khí lợi hại nhất trên chiến trường của gã lại còn bén nhọn hơn cả.
“Con không cần cha, con muốn ba ba của con, cha mau buông con ra.” Tiểu Phong vừa nói vừa mạnh mẽ giãy dụa. Dùng chính đôi mắt to tròn giống hệt Kỷ Hiểu Ngạn của mình lườm Leblan hệt như đang lườm kẻ thù, hoàn toàn không bị bộ dáng hung ác của Leblan dọa sợ.
Leblan nghe thế lần thứ hai lại chỉ cảm thấy buồn cười, lửa giận trong lòng từ từ bình ổn lại. Không ngừng tự an ủi mình trong lòng, “Bé con căn bản sẽ không mang thù, nhưng giờ mà không dạy bảo, sau này sẽ càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-ho-voi-chong-cu/1574766/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.