Quay ngược về buổi tối vào ba ngày trước. Khi mà cuộc đụng độ của Minh Duy và Quân Đen vừa kết thúc, khi mà Quân Đen đã rời đi cùng sự hả hê, khi mà Minh Duy đã biến mất ngay trước mắt Quân Đen.
Buổi đêm hoang vắng ở ngôi trường cũ, chỉ có tiếng ếch nhái đang kêu ngoài đồng ruộng và tiếng hú của những cơn gió lạnh buốt. Khung cảnh lúc này như mặt hồ lúc nửa đêm, im lìm, phẳng lặng nhưng chẳng biết bên dưới đang chất chứa những nguy hiểm gì. Những ngày cuối cùng trước khi vào hạ, nhiệt độ không thấp nhưng trước không khí kì dị này, con người ta không tự chủ mà sởn cả tóc gáy.
Bịch!
Tiếng của vật gì đó rất nặng đập xuống nền xi măng, không, là một ai đó. Vì ngay sau tiếng động đó, giữa không gian im lặng như tờ đó vang lên vài tiếng mắng chửi khe khẽ. Vài đốm máu rơi xuống nền đất, không thấy rõ trong bóng đêm.
“Mẹ nó, chẳng hiểu sao mình lại phải đi đến nơi khi ho cò gáy này.” Giọng the thé của người phụ nữ mắng, tay lau vội vết thương đang rỉ máu ở bắp chuối.
“Xây trường kiểu gì mà đi rải thủy tinh lên hàng rào. Bộ bị khùng hay gì?” Cô ta chật vật đứng dậy, phủi sạch đất cát trên quần áo vì té ngã lúc nãy. Đoạn, cô ta đi đến khe cửa lấy túi đồ được mình nhét vào, sau đó vác túi đồ đến cạnh phòng bảo vệ. Tiếng va chạm của đồ đạc trong túi vang lên những âm thanh lạch cạch, cùng với đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hen-gap-em-vao-ngay-trang-tron/3644898/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.